"Nói chuyện gì đó?" Kỷ Dữ Đường mỉm cười đi đến giữa Triệu Mộ Tịch và Quản Tiệp, hơn nữa còn thuận tiện nắm tay Triệu Mộ Tịch.
"Dữ Đường......"
Hay ở chỗ cô Quản cái gì cũng chưa làm đã bị hai người trước mặt xem như kẻ địch, khiến hai bên ghen tuông qua lại.
Triệu Mộ Tịch cảm thấy tư thế này của Kỷ Dữ Đường chỉ còn thiếu đi dán tờ giấy lên mặt nàng: người phụ nữ của Kỷ Dữ Đường. Triệu Mộ Tịch không hiểu Kỷ Tổng ghen cái gì, thấy thế nào cũng là Quản Tiệp có ý với cô, lần trước Quản tổng còn muốn chọn quà tặng cô, món nợ này Triệu Mộ Tịch còn chưa kịp tính sổ.
Kỷ Dữ Đường cũng chỉ tình cờ biết Quản Tiệp thích nữ. Quản Tiệp là học trò cưng của mẹ cô, thường đến Kỷ gia ăn cơm, tối hôm đó, khi Quản Tiệp rời khỏi Kỷ gia, Kỷ Dữ Đường vô tình thấy cô ta cùng một cô gái dây dưa bên nhau, nếu quan hệ bình thường chắc chắn không đến mức hôn môi.
Kỷ Dữ Đường không có thiện cảm với Quản Tiệp, đương nhiên cũng không thích Triệu Mộ Tịch quá thân thiết với Quản Tiệp, nhưng Triệu Mộ Tịch lại là trợ lý của Quản Tiệp. Cô thừa nhận lần đó khi biết Triệu Mộ Tịch cùng Quản Tiệp đi công tác, cô đã nghĩ ngợi rất nhiều, nên đã bay đến thành phố H cùng ngày. Quản Tiệp thích nữ, lại nhiệt tình với Triệu Mộ Tịch như vậy, Kỷ Dữ Đường rất để ý, ở bên Triệu Mộ Tịch dường như thần kinh cũng trở nên nhạy cảm hơn.
"Đi dạo với chị." Kỷ Dữ Đường luồn ngón tay vào kẽ tay Triệu Mộ Tịch, nắm chặt tay nàng, chẳng nói thêm gì đã kéo người đi.
"Cô Quản, ngại quá --" Triệu Mộ Tịch vẫn còn hơi xấu hổ, mỗi lần Kỷ Dữ Đường thấy Quản Tiệp không chỉ có mùi ghen tuông mà còn có cả mùi thuốc súng.
Quản Tiệp thức thời cũng không quấy rầy thế giới của hai người.
Một trước một sau, Triệu Mộ Tịch bị Kỷ Dữ Đường dắt đến xích đu trong sân, Triệu Mộ Tịch bước nhanh hơn đuổi kịp, tiến đến bên tai nàng chế nhạo, "Có phải sau này em cũng không thể nói chuyện với người khác?"
Đến một góc yên tĩnh, Kỷ Dữ Đường dừng bước quay người lại ôm Triệu Mộ Tịch vào lòng, sau đó nhẹ giọng hỏi nàng, "Chị vô lý vậy sao?"
So với một đám người náo nhiệt, Triệu Mộ Tịch vẫn thích cảm giác hiện tại hơn, chỉ có hai người an tĩnh. Triệu Mộ Tịch cũng ôm cô, quấn quýt bên nhau, nhìn thẳng vào mắt cô cười nói, "Có đó, vừa rồi đó thôi."
Chỉ cần có mặt Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch cùng Quản Tiệp tuyệt đối không thể nói đến ba câu.
Kỷ Dữ Đường ôm nàng chặt hơn, vầng trán hai người sắp chạm vào nhau, "Em không biết chị rất dễ ghen sao?"
"Em còn ghen đây, Quản tổng rõ ràng là vừa mắt chị, lần trước đi công tác chị ấy còn hỏi em chị thích cái gì." Vì chuyện này mà Triệu Mộ Tịch còn thương tâm, đêm đó vừa về khách sạn đã lột hết đồ của Kỷ Tổng đè ở dưới thân, hung hăng "bắt nạt". Triệu Mộ Tịch thấy mình cũng không có tư cách nói Kỷ Dữ Đường, bởi nàng phát hiện mình cũng rất dễ ghen tuông.
Nghe Triệu Mộ Tịch nói Kỷ Dữ Đường cũng hơi buồn bực, Quản Tiệp chọn quà cho mình? Nhưng Kỷ Dữ Đường cũng không quá lo lắng, cô đưa tay vuốt ve khuôn mặt Triệu Mộ Tịch, "Cô ta thích ai chị mặc kệ, chị chỉ quan tâm em thích ai."
"Em đương nhiên thích vợ em rồi." Thấy xung quanh không ai, Triệu Mộ Tịch bắt đầu rục rà rục rịch, nàng mỉm cười tới gần Kỷ Dữ Đường, dùng chóp mũi cọ cọ chóp mũi của đối phương, hơi rũ mắt hôn hai ba cái lên đôi môi mềm mềm thơm thơm, vẫn chưa thấy đủ.
Kỷ Dữ Đường vén tóc xoa vành tai tinh xảo của nàng, "Mới công khai đã không đàng hoàng rồi."
Triệu Mộ Tịch lại hôn lên má cô, cong môi nở nụ cười, "Hôn vợ mình mà gọi là không đứng đắn sao?"
Hiện tại hẳn là nửa đêm về sáng, thỉnh thoảng trong phòng khách lại vang lên tiếng hoan hô, mọi người chơi bời thật sự high. Triệu Mộ Tịch và Kỷ Dữ Đường ngồi trên xích đu, chầm chậm đong đưa, Triệu Mộ Tịch dựa vào Kỷ Dữ Đường, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm thấp thoáng vài ngôi sao.
"Vui không?" Kỷ Dữ Đường hỏi nàng, còn nhớ nàng từng nói sẽ ngẩng đầu nhìn sao như thế này mỗi khi muốn khóc. Kỷ Dữ Đường hy vọng nàng sau này mỗi khi ngẩng đầu nhìn sao trời, chỉ bởi vì chúng xinh đẹp mà thôi.
"Vui vẻ --" Triệu Mộ Tịch nheo mắt, nụ cười trên mặt chưa hề mất đi, có thể ở bên người mình thích đương nhiên vui vẻ, không chỉ vui vẻ mà trước đây nàng chưa từng cảm thấy hạnh phúc như vậy, Triệu Mộ Tịch chợt có ý nghĩ, đột nhiên xoay người vươn tay ôm lấy cổ cô, tiến đến hôn lên vành tai cô thì thầm, "Em yêu chị."
Triệu Mộ Tịch nói xong cũng cười, có lẽ nàng thật ngốc, đột nhiên nói ra một câu buồn nôn như vậy, nhưng trong lòng lại đầy tràn thỏa mãn, dường như đây là lần đầu tiên nàng nói ra ba chữ này với người khác.
Kỷ Dữ Đường đỡ lấy khuôn mặt nàng, nhắm mắt hôn nàng, đáp lại bằng hành động.
Xích đu khẽ đong đưa, gió mát thoảng qua, hiện tại là mùa thu lá rơi xào xạc, khi Triệu Mộ Tịch ôm chặt cô hôn thật sâu, nơi nơi đều là hơi thở mùa xuân.
Mỗi lần hôn môi đều quấn quýt đến thở dốc, "Ưm......"
"Chúng ta về trước đi." Kỷ Dữ Đường nhìn chằm chằm đôi môi hơi sưng của nàng.
"Sớm như vậy...... Không phải nói chơi suốt đêm sao?"
Kỷ Dữ Đường cười, cố ý đặt tay phải lên giữa chân Triệu Mộ Tịch, "Chị nhớ rõ, nhiệm vụ của chúng ta còn chưa đạt được mục tiêu."
Thật sự đủ rồi đó, Triệu Mộ Tịch vùi đầu vào vai cô, ừm, Kỷ Tổng ở phương diện nào thì thái độ cũng đều vô cùng nghiêm khắc.
Quản Tiệp ở xa xa nhìn thấy hai người dính lấy nhau, tâm tình cũng phức tạp.
"Còn giận sao?" Lâm Vi thấy Kỷ Dữ Lộ một mình ngẩn người dựa ở bên hành lang, đưa cho nàng một lon bia.
"Phiền......"
Lâm Vi dựa cạnh Kỷ Dữ Lộ, "Chị đây sẽ tán gẫu với em miễn phí đêm nay."
"Đừng nghĩ vậy thì em sẽ tha thứ cho chị." Kỷ Dữ Lộ cầm bia.
"Chị sai rồi, chị không nên gạt em, nhưng chị đứng về phía em." Lâm Vi phải dùng hết cách để giữ lại vị khách hàng chất lượng tốt này.
"Thật không?"
"Đương nhiên, chúng ta quen biết nhau hai năm rồi mà."
"Vậy chị nghĩ cách để chị em chia tay với Triệu Mộ Tịch đi."
Kỷ Nhị Tiểu Thư thực là chấp nhất mà, còn nhớ thương chuyện này, Lâm Vi uống rượu nói, "Em cũng không ngẫm lại chị em là nhân vật nào, chị sao đối phó được."
Lần trước đã chịu thiệt rồi, còn kéo cả Triệu Mộ Tịch vào, Lâm Vi cảm thán, quả nhiên là đời mà cứ như phim.
Kỷ Dữ Lộ cũng chỉ nổi nóng nói vậy thôi, đêm nay Kỷ Dữ Đường cố ý nhắc nhở nàng, chị nàng từ nhỏ đã mạnh mẽ, chuyện đã quyết định đừng nói nàng, cả cha mẹ cũng không nhất định nói được.
"Chị ấy trước đó luôn miệng nói không thích nữ, giờ mới bao lâu đã tìm một cô bạn gái!"
"Em chưa từng nghe tình yêu không liên quan đến giới tính sao?" Trước kia Lâm Vi cũng không thể chấp nhận, nhưng thấy Triệu Mộ Tịch và Kỷ Dữ Đường ở bên nhau cũng rất tốt. Có tình cảm là được, cần gì rối rắm chuyện giới tính, lỡ đâu gặp một tên đàn ông tệ bạc thì sao, tốt hơn hết vẫn là ở bên một người phụ nữ đáng tin cậy.
"Chị cũng nghĩ vậy sao?" Đôi mắt Kỷ Dữ Lộ lóe sáng nhìn Lâm Vi, "Vi Tỷ, chị cũng thích phụ nữ sao?!"
Sao Lâm Vi lại cảm thấy Kỷ Nhị Tiểu Thư có chút hưng phấn vậy?
"Chị không nói thế."
Nói đến hai người phụ nữ Kỷ Dữ Lộ mới nhớ tới chính sự, đẩy Lâm Vi vào nhà, "Đã nói giới thiệu mối làm ăn cho chị, hôm nay em có đem kịch bản quay phim đến, nữ chính đó nha --"
Mọi người vẫn đang chơi bài trong phòng, ngoài Kỷ Dữ Đường đã đưa Triệu Mộ Tịch về trước, thấy Kỷ Dữ Lộ và Lâm Vi bước vào, mọi người mời hai nàng chơi chung, Kỷ Dữ Lộ cười nói chờ lát nữa lại chơi, kéo Lâm Vi ngồi xuống sô pha, từ trong túi lấy ra một xấp giấy A4 đưa cho cô, "Chị xem đi."
Lâm Vy còn đang nghĩ nam chính là ai, kết quả nhìn kịch bản gốc từ đầu tới đuôi một lần, ngây người tìm không ra một người nam, toàn bộ đều là nữ a và nữ b, trong khoảnh khắc Lâm Vi snhư hiểu ra được, "Nữ nữ...... Hai nữ chính?"
"Ờm......" Kỷ Dữ Lộ sốt sắng giải thích, "Là thế này, vốn là nam nữ, nhưng đạo diễn nói giữa nữ và nữ càng thú vị hơn nên tạm thời bỏ nam chính, thêm một nữ chính, em lập tức nghĩ đến chị."
Lâm Vi không biết nên nói gì cho phải, người ta cũng là có ý tốt mà.
Kỷ Dữ Lộ thấy cô hơi do dự, "Thật ra cũng không khác biệt nhiều, chỉ là một MV nho nhỏ mới mẻ thôi, chị cũng đọc kịch bản rồi đó, quay ra cũng đại loại kiểu vậy. Tụi em tạm thời chưa tìm được diễn viên thích hợp, Vi Tỷ, chị thử đi, coi như giúp em một lần ~~~~"
Lâm Vi nhìn kịch bản lần nữa, quả thật chỉ là kịch bản MV bình thường, thật ra nếu lấy ra so sánh thì cũng dễ thôi, nó thuộc về tố chất nghề nghiệp cơ bản của một diễn viên, nhưng nhìn đến phần diễn của hai nữ chính, đúng là hơi khác so với trong tưởng tượng của Lâm Vi.
"Chúng ta thảo luận thù lao đi!"
Kỷ Dữ Lộ tung ra chiêu trí mạng, nói thù lao xong Lâm tiểu thư lập tức đồng ý đi casting.
Lâm Vi cô sóng to gió lớn gì chưa từng trải qua, không phải chỉ là một video bách hợp thôi sao. Cô vốn xuất thân từ khoa biểu diễn, chẳng qua không bối cảnh không tài nguyên, lại không muốn đụng tới mấy thứ quy tắc ngầm bất thành văn nên chỉ có thể đóng vai phụ ở đoàn phim. Lúc này nói đến, vẫn là nữ chính đó nha......
Không quá hai ngày, Lâm Vi cầm xấp tư liệu đến casting. Kỷ Dữ Lộ thấy liền vui như nở hoa, nàng cảm thấy Lâm Vi rất thích hợp với vai diễn này, đặc biệt chờ mong cảnh Vi Tỷ của nàng nhảy.
Buổi thử vai diễn ra tốt đẹp, bởi vì đang cần diễn viên gấp mà đạo diễn cũng rất hài lòng với Lâm Vi. Hơn nữa Kỷ Nhị Tiểu Thư còn cực lực đề cử, cùng ngày đó Lâm Vi ký hợp đồng, nữ chính a là Kỷ Dữ Lộ, nữ chính b là Lâm Vi.
Vì thời gian quay eo hẹp nên khi vừa chốt kịch bản và diễn viên xong đã bắt đầu quay.
Khi Lâm Vi đến trường quay, Kỷ Dữ Lộ đang cùng đạo diễn thảo luận kịch bản.
"Tiểu Lâm, cô làm quen với kịch bản một chút đi, chúng ta sẽ bắt đầu bấm máy ngay."
"Được." Lâm Vi nhận kịch bản xem từng trang, sao lại cảm thấy có điểm không ổn, "Đạo diễn Trương, anh cầm nhầm kịch bản sao?"
"Không, đúng nó mà."
Sao nhiều cảnh hôn vậy, còn có cảnh giường chiếu...... Lâm Vi nhớ rõ hai ngày trước trên kịch bản không có mấy cảnh này, nàng ngượng ngùng cười hỏi, "Tôi nhớ rõ kịch bản đã xem trước đó, không giống bản này lắm."
"Lần này là bản hoàn thiện, cũng chỉ bỏ thêm vài cảnh mà thôi, hai cô trước chuẩn bị trang điểm trước đi."
Đúng là chỉ bỏ thêm mấy cảnh, nhưng tất cả đều là cảnh kích tình...
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)