Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 16

551 0 0 0

CHƯƠNG 16

Tội lỗi năm đó đổ dồn cho Lý Huy cùng Thái Hoàng. Cả hai còn bị chính ông Lý Oai dùng đơn kiện ra tòa, ba ruột đi kiện con trai, chuyện hoang đường. Xuất phát điểm từ tình thương không có sự cân bằng, bên trọng bên khinh. Hơn hết tính Lý Huy cương trực một mực làm cảnh sát, mà Lí gia thì làm kinh doanh, lại còn liên quan đến nhiều quan chức. Lý Hựu theo y dù làm pháp y cũng khiến ông Lý Oai vui vẻ, cũng vì người ông yêu là bác sĩ nhưng yểu mệm qua đời. Tình yêu bất phân thị phi đó đã để lại hệ lụy cho cả một thế hệ sau này. Cho nên sau khi biết chuyện của Duy Hạ cùng Thái Nghiêm ông Lý Oai là người cực lực phản đối, còn răng đe cả cháu gái của mình, uy hiếp cả nhà Lý Huy. Cũng thật may mẹ của Hạ bà Phan Hoài My là người phụ nữ biết trước sau, luôn lo nghĩ cho gia đình nên cam tâm cùng ông Huy rời khỏi Lí gia, chấp nhận cuộc sống bình thường từ trước. Cho nên việc của Hạ, ông Lý Oai có tức giận đến đâu cũng không có quyền can thiệp sâu. Vì trước đó chính ông ấy dã đuổi cả nhà của Hạ đi.

  • Chú muốn làm gì? – bước lên che chắn cho Nghiêm, cả người ông Huy tự khắc run, da đầu tê rần. Tay của Lý Hựu chính là đang cầm một công tắc

Nhìn theo hướng nhìn chăm chú của ông Huy, An Nghiêm lạnh cả xương sống. Là ngòi nổ, chỉ cần kích hoạt thì bom hẹn giờ sẽ bắt đầu đếm ngược.

  • Như anh thấy, mồ chôn ở đây là của cả hai người, không có Thái Hoàng thì Thái An Nghiêm cũng được. Ngoài kia chút nữa thôi cũng sẽ không còn một ai – cười thật to, thật thỏa thích, Lý Hựu lại tiếp tục nhìn bức ảnh trên bàn

Đơn giản có phải chỉ là trả thù, nếu chỉ là trả thù đâu cần bố trí tỉ mỉ cả một dự án như vậy. Hay chẳng qua chỉ là thông qua dự án này mà thực hiện luôn sự trả thù.

“đoàng”

  • Dừng lại – kết thúc ngòi súng mình vừa bóp cò, ông Huy thở gấp hít thật sâu mà lên tiếng cảnh cáo, tuy phát súng chỉ bắn vào phía thành tường nhưng vẫn tạo ra được âm thanh nguy hiểm

Bắn thật, thì ra Lý Huy vẫn luôn là cảnh sát lí trí như vậy. Là do ông ta quá khinh thường lí trí của Lý Huy, xoay lưng chuẩn bị ôm hai thùng hàng rời khỏi, không nghĩ anh trai bắn ông ta  thật. Thành tường nhòe đi 1 khoảng trống, lực bắN rất mạnh rất dứt khoát, chỉ liếc nhìn rồi xoay người đối mặt trở lại với hai con người kia. Lý Hựu vẫn là ôm rất chặt thùng giấy nhỏ.

  • Trong đó là thuốc đã hoàn thành, chú Hựu thuốc này trong dự án tại sao không thể công khai

Giọng nói trong trẻo phát ra, Lý Hựu cũng có chút chú ý.

  • Vốn dĩ dự án phải kết thúc thế này

Sau lời tuyên bố rất thư thái kia, Lý Hựu lại cười gian xảo.

  • Chú Huy
  • Nghiêm – lưỡi dao phẩu thuật chuẩn xác từ Lý Hựu ném thẳng về hướng mình đứng, ông Huy chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được lực kéo từ phía sau. Nghiêm đã cứu ông trong gang tấc

Chỉ kịp kéo ông Huy, Nghiêm không có nhiều thời gian tránh lưỡi dao nhọn sắc bén kia, làm nó sượt một đường dài lên cánh tay trái và máu chảy mỗi lúc một nhiều.

  • Nhãi con sao mày cứ phá việc của tao, cho tụi bây chết chung – vươn tay mở cánh cửa sau lưng mình, Lý Hựu tạo bất ngờ cho cả Lý Huy cùng Nghiêm khi nhìn thấy thêm 2 người mặc đồ đen, và cả hai cùng lao đến
  • Nghiêm, chạy – kéo Nghiêm tung cửa mà chạy, Lý Huy phải tự tìm đường thoát, hơn hết câu vừa rồi của Lý Hựu làm ông lo lắng “Ngoài kia chút nữa thôi cũng sẽ không còn một ai”, phải tìm cách báo với bên ngoài, nhưng bằng cách nào đây
  • Mau đuổi theo – không vội kích hoạt ngòi nổ Lý Hựu bất an, ánh mắt mê man kia cũng đã thanh tỉnh, tác dụng của passion đã hết, ông ta tức tối và không cam tâm. Vốn dĩ muốn sử dụng passion nghiên cứu của vợ mình để chứng kiến hai con người kia chết dưới tay mình, lại thất bại. Hơn nữa bây giờ họ thoát là kế hoạch vỡ hết, mà ông ta muốn thoát cũng phải chờ hai người áo đen kia đến đưa đi

Khuôn mặt có chút trắng bệch vì mất máu, Nghiêm cố điều chỉnh nhịp thở.

Không nghĩ tầng hầm này lại dài như vậy, chạy nãy giờ không có điểm dừng.

  • Con sao rồi? – đỡ lấy Nghiêm cho Nghiêm dựa vào tường ông Huy vẫn cẩn trọng nhìn về phía sau

Cởi áo khoác rồi quấn quanh vết thương, Nghiêm cố gắng thanh tỉnh. Lý Hựu cho người đuổi theo rõ ràng lo sợ cả hai thoát được ra ngoài báo tin. Bên ngoài vẫn có thể còn gặp nguy hiểm. 2 tên áo đen kia vừa xuất hiện có nghĩa vẫn còn người bên ngoài hỗ trợ ông ta. Ngòi nổ khi kích hoạt chắc chắn sẽ chôn vùi mọi thứ, vẫn muốn đuổi theo truy sát cả hai người, chứng minh lối ra gần trong gang tấc. Đôi mắt sáng rỡ, trong lòng như  nhẹ đi, có lối thoát.

  • Chú Huy chúng ta chia ra
  • Sao có thể, con đang bị thương không được – lập tức phản đối, Lý Huy đỡ Nghiêm đứng dậy nhưng không có ý định buông tay

Mỉm cười Nghiêm nghĩ đến Hạ, nếu thấy ba mình trở ra chị ấy sẽ rất vui và hơn hết sẽ cứu được những người ngoài kia, ngoài kia có ba của Nghiêm, còn có Hạ - hai người Nghiêm rất yêu thương, và chú Huy cũng là người Nghiêm rất yêu thương.

  • Vẫn cho người đuổi theo chúng ta có nghĩa ông Hựu sợ chúng ta thoát ra ngoài mà báo tin, điều này cũng chứng tỏ lối ra gần đây. Chú, chúng ta chia nhau tìm, nếu có người ra ngoài được thì sẽ không để thêm thương vong xảy ra, sau đó rồi nhanh chóng quay lại cũng chưa muộn

Hiểu điều Nghiêm nói, ông Huy mới thấy mình hồ đồ. Lúc này mà nhóc con này lại tỉnh táo hơn ông. Xem ra tư chất này di truyền từ Thái Hoàng là rất tốt, con gái của ông cũng chọn người rất chuẩn.

Ngầm đồng ý cả hai lại thận trọng tìm xung quanh, tuy hành lang này dài nhưng hẹp lại giống như có đường cong. Cả hai vẫn đi cùng nhau, khi thích hợp mới chia ra. Nghiêm cũng chỉ nói trước để chuẩn bị tốt tâm lí, cho ông Huy sẳn sàng hơn.

Nhưng nếu có phát sinh chắc chắn Nghiêm sẽ để ông đi trước.

Lúc đến khúc cua, Nghiêm nhắm mắt nhớ lại cảm giác lúc mình và Hạ đi vào từ bên trên. “có tiếng gió”, lúc đó Hạ thầm thì rất nhỏ. Mà Nghiêm khi ấy không có nghe được tiếng gió như Hạ, xung quanh là rừng cây và cả sông, phía Nghiêm không nghe được có nghĩa đã bị bao bọc. Rất cẩn thận, xây dựng nhà xưởng như một căn cứ trốn chạy, bên trên sập dưới này vẫn kiên cố. Khi nãy áp sát tường Nghiêm nghe được tiếng nước, phải là tiếng nước đập vào thành xi măng.

  • Chú Huy bên phải xem sao?

Dừng lại rồi lần tìm bên vách phải, đúng là có khe hở, cạnh bên còn một nút nhấn.

  • Có đường đi – như thấy ánh sáng trong khung mảng tối tăm ông Huy kích động
  • Đứng lại – phía sau hai tên áo đen hét lớn

Lối vào quá hẹp, hơn nữa nếu bị dồn vào trong chỉ có con đường chết chung.

  • Nghiêm – bất ngờ bị Nghiêm đẩy lần hai, ông Huy cố gắng vùng ra nhưng Nghiêm đã nhấn nút đóng cửa

Lúc khe hở chưa đóng hoàn toàn, Nghiêm đã mỉm cười.

  • Nói với Hạ và ba con, con yêu cả hai người họ
  • Nghiêm – bật dậy Lý Huy lao nhanh về cửa, ông khóc rống lên, tơ máu giăng đầy đến không thấy rõ phía trước, vốn dĩ đã tối lại càng tối hơn. “nhóc con, con lừa chú, chú sẽ không tha cho con”. Ông đập cửa nhưng là vô vọng, tụt người ông phải làm sao. Thái Hoàng và Duy Hạ, ông đối mặt thế nào, chưa bao giờ ông thấy mình tệ hại đến vậy. Năm đó không cứu được vợ con của Lý Hựu đã là sự bất lực. Lần này lại trơ mắt để con của mình cứu mình mà mình thì không làm gì được

“không, mình phải ra ngoài, phải phải cứu mọi người. Nghiêm chờ ba”.

Nụ cười chợt tắt, Nghiêm mở căng mắt, thẳng tắp xoay người. Nhìn xung quanh thật hay có một thanh gỗ, nơi này có gỗ rơi có nghĩa đã bị ảnh hưởng từ phía trên, bất quá cùng chôn vùi với 2 người kia. Nhưng chú Huy ra ngoài sẽ cứu được rất nhiều người.

  • Cô gái quay lại nào, bọn anh sẽ nhẹ tay
  • Phải, em đang bị thương

Nhếch môi Nghiêm không nghĩ 2 tên này còn thời gian trêu chọc Nghiêm.

  • Hai anh nghĩ sao nếu ông Lý Hựu hi sinh cả hai anh, chắc ông ấy biết sẽ có người thoát thân trong 2 người chúng tôi rồi đấy

Bị Nghiêm cảnh báo, cả hai giương mắt nhìn nhau.

  • Để tụi anh cho em một bài học rồi cùng đi
  • Thế sao – dứt lời Nghiêm quơ khúc gỗ về trước một tên, tay bị thương tuy rất đau nhưng mà lúc sinh tồn không cho phép nó bất lực. Biết rằng mình lành ít dữ nhiều nhưng, lời khi nãy cứ như trăn trối kia Nghiêm cũng muốn được đích thân nói ra

Trợn ngược mắt khi cảm giác đau nhói từ bụng truyền đớn, tên cười cợt Nghiêm bất lực ngã xuống. Thấy tay của Nghiêm bị thương nên anh ta không để tâm, đứng yên xem trò vui. Không nghĩ khúc gỗ quơ lên đầu bạn mình thì con dao phẩu thuật cũng đã cắm vào bụng mình.

  • Cô – bất ngờ không kém, cú va đập ở đầu tuy không mạnh cũng không làm người còn lại hốt hoảng nhưng cảnh vô lực từ từ ngã người rồi nằm sấp, máu loang lỗ từ bạn mình làm người còn lại này phải bật thốt căm phẫn

Con dao bị cắm vào đã dùng hết lực tay trái, Nghiêm không rút ra được, nên càng nắm chặt khúc gỗ cứu mạng trong tay.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: