Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 34

451 0 0 0

CHƯƠNG 34

Đối tượng gây rối và thực hiện hành uy bắt cóc uy hiếp người giữa ban ngày, lại là chốn vô cùng đông người đã bị cưỡng chế và đưa về cục cảnh sát.

Tuy Võ Hiên đã lên xe riêng rời đi nhưng lập tức các cảnh sát đã thực hiện đúng quy tắc mời anh ta về hỗ trợ điều tra.

  • Tôi đã nói tôi không có thù oán gì hết, xích mích càng không. Tôi chỉ từ nước M về không biết cậu ta – vốn dĩ đã có thể về nhà, lại bị mớ phiền phức này quay quanh, Võ Hiên rất khó chịu. Người bị hại là anh ta mà hiện tại còn phải ở trong căn phòng tù túng này để nghe thẩm tra

Hai viên cảnh sát lấy lời khai cũng đang rất kiên nhẫn, Võ Hiên đúng là người vừa có tiền vừa có quyền.

  • Xin chào các đồng chí tôi là luật sư của anh Võ Hiên

Hai viên cảnh sát nhìn nhau rồi hướng vi luật sư để tiếp tục trình tự.

Từ phòng quan sát trưởng phòng Lý Huy hết sức tập trung, cho dù Võ Hiên là người bị hại nhưng không thể loại trừ khả năng anh ta là động cơ, thậm chí với tên bắt cóc có liên quan.

  • Trưởng phòng cậu ta vẫn cứ như lúc ở sân bay, thậm chí tình trạng còn tệ hơn

Nghe cảnh sát viên vừa tiến vào phòng báo cáo, chân mày ông Huy lập tức nhíu lại. Không đúng 3 năm trước cả ông cùng Nghiêm đã đối mặt với hai kẻ cùng sử dụng loại hương dược này. Năm đó chỉ cần 1 thùng nước lọc đã có thể khiến cả hai con người hăng máu ấy dừng lại. Hơn hết báo cáo của P1 rất rõ ràng, xác nhận kẻ bắt cóc có sử dụng.

Trong phòng giam, nói đúng hơn là một căn phòng có trang bị tương đối giống như phòng bệnh, đối tượng bắt cóc Võ Hiên đang ngồi trên giường, hai mắt vẫn rất đờ đẫn. Cạnh bên có 2 ly nước lọc đã cạn.

  • Từ Đinh

Nghe có người gọi mình, Từ Đinh là tên kẻ đã bắt cóc và uy hiếp Võ Hiên ngẩng mặt để nhìn rõ chủ nhân giọng nói, cậu ta có chút cười cợt.

  • Cán bộ gọi tôi

Kéo ghế ngồi cạnh giường, trưởng phòng Lý Huy có chút liếc nhìn ly nước lọc đã cạn.

  • Cậu có thù với Võ Hiên

Vẫn tư thề ngồi không vững vàng, vừa giống say rượu lại không giống, ánh mắt Từ Đinh mơ màng nhưng lại nhìn chằm chằm vào một hướng ở góc tường đối diện.

Dõi theo ánh nhìn của Từ Đinh, ông Huy cảm thấy khó hiểu, cậu ta là đang muốn làm gì. Thái độ này, hiện trạng này chẳng khác nào người thật sự mất ý thức điều khiển hành vi. Cậu ta rõ ràng hiểu bản thân phải làm như vậy.

  • Cán bộ định cho tôi uống bao nhiêu ly nước lọc nữa, tôi đang đói, dù là phạm nhân cũng cần được đối xử công bằng

Một câu nói rất dài, có trật tự nhưng trạng thái lại chính là không bình thường.

  • Cậu đừng tưởng tôi không có cách làm cậu tỉnh

Bật cười, Từ Đinh cảm thấy hài lòng. Để sử dụng được hương dược quái quỷ này, cậu ta đã tốn không biết bao nhiêu công sức và tiền của. Chỉ hi vọng cách này có hiệu quả, giờ cậu ta muốn tỉnh cũng không được. Bọn người kia thật sự rất lợi hại.

  • Cán bộ tôi rất buồn ngủ, tôi ngủ một lát
  • Này – viên cảnh sát đi cùng ông Huy vội vàng lay người Từ Đinh

Nhưng sự thật rằng cậu ta thật sự đã ngã người ra giường và ngủ.

Rời khỏi ghế ông Huy xoay lưng tiến đến vị trí mà khi nãy Từ Đinh nhìn chẳm chằm, rõ ràng là không có gì.

  • Các đồng chí điều tra được gì? – vẫn một tư thế nhìn chằm chằm tiêu điểm mà Từ Đinh nhìn khi nãy ông Huy rất điềm đạm hỏi cảnh sát viên cạnh mình
  • Báo cáo, đối tượng tên Từ Đinh 20 tuổi. Tốt nghiệp phổ thông không học tiếp trực tiếp vào bar Hồn Phiêu làm việc đến nay đã 2 năm

Nhếch môi ông Huy xoay người và lần này là nhìn Từ Đinh. Võ Hiên con người này luôn tỏ ra nóng nãy và ngang tàng, lại làm cho người khác cảm thấy bản thân có chút không phòng bị nhưng thật chất rất đa đoan, đặc biệt rất đa nghi. Từ Đinh sử dụng hương dược là điều chắc chắn, xác nhận qua khứu giác cùng thị giác là không thể sai. Nhưng khi để cậu thanh niên này sử dụng, chắc rằng bọn người trong bóng tối đang có công thức bị thất lạc kia đã dùng một số thủ thuật.

  • Gọi bác sĩ Trần Minh Bình đến, tôi có việc
  • Rõ – viên cảnh sát lập tức thi lệnh và rời đi

Từ Đinh cái tên lại làm ông có chút quen, nhưng hồ sơ trong tay của ông lại không có gì đặc biệt. Vì sao cậu ta lại công kích Võ Hiên ngay thời điểm là ban ngày, còn cố tình để cảnh sát hình sự xuất hiện. Đến trại giam thái độ có thể nói không thể gọi là không hợp tác, đúng hơn là muốn hợp tác cũng không được.

Sau hơn 24 giờ đồng hồ làm thủ tục và được bảo lãnh Võ Hiên mệt mỏi rời khỏi cục cảnh sát, trong lòng vô cùng khó chịu và lại thầm mắng những cảnh sát ở đây rất nhiều lần. Tên nhóc Từ Đinh đó đúng là được tiếp thêm cái hương dược kia trở nên vô cùng lợi hại, dám uy hiếp cả anh ta. Anh ta có cảm giác nếu không có cô gái tên An Nghiêm đó thì hôm nay đã không thể trở về, tên nhóc đó thật sự có thể kết liễu anh ta ngay lập tức.

  • Ba, Võ Hà
  • Anh hai – nhanh chân chạy ra xem xét anh trai của mình, khuôn mặt xinh xắn của cô gái nhỏ hiện rõ sự lo lắng

Với ai có thể là thái độ không tốt nhưng với em gái thì không, Võ Hiên luôn trong tư thế sẳn sàng bảo vệ em gái mình.

  • Về rồi – giọng ồm ồm của một người đàn ông từ cầu thang vọng lại
  • Dạ, ba – đáp lời rất lễ phép, Võ Hiên tiến lại sô pha đắc tiền trong phòng khác rồi sẳn tay rót trà chờ ba mình – chủ tịch Võ Cường của Cường Thịnh

Vết thương trên cổ Võ Hiên rất rõ ràng, tay ông Cường siết chặt lại.

  • Tại sao lại cho tên nhóc đó sử dụng? – câu hỏi được hỏi bằng giọng rất từ tốn, không vội vã cũng không thể hiện sự tức giận

Thế nhưng chính là một sự uy hiếp cho những con người có mặt.

  • Ông chủ là tôi đang tiến hành thực nghiệm cho nên lúc tên nhóc kia muốn sử dụng tôi đã cho nó dùng trước, tôi có lỗi khi sơ xuất để nó rời khỏi bar

Hướng đến vị trí giọng nói phát ra, chân mày ông Cường cũng giãn ra.

  • Cụ thể?

Lo lắng trong lòng cũng từ từ giảm xuống, người vừa trả lời nhanh nhẹn giải đáp thắc mắc của ông chủ mình.

  • Sử dụng liều cao hơn, thêm một chút dược liệu gây mê

Có chút hứng thú trước câu trả lời của thuộc hạ tâm đắc, nhưng vết thương của Võ Hiên rõ ràng là nguy hiểm, không khéo tên nhóc đó sẽ giết con trai của ông ta thật.

  • Ông chủ, có tin bên phía cảnh sát? – từ cửa một người đàn ông cũng đứng tuổi gõ nhẹ cánh cửa rồi lên tiếng

Người vừa tiến vào là Nguyễn Cung trợ lý tâm đắc của chủ tịch Cường.

  • Nó đã nói gì?

Nhìn quanh căn phòng phát hiện là người của mình Nguyễn Cung mới trả lời.

  • Nó không tỉnh được, đang hôn mê

Câu trả lời mang lại không chỉ là an tâm mà còn là chút ngạc nhiên.

  • Huy Mạnh lần này tác dụng bao lâu, có cách gì phá giải?

Huy Mạnh chính là người đối đáp với ông Võ Cường về lí do Từ Đinh dùng thuốc.

  • Hương dược vẫn như cũ tùy theo thể trạng và tâm lý của người dùng, người dùng càng bộc lộ rõ tâm tính hay điều mình muốn làm thì tác dụng càng nhanh, hôn mê đến 24h sẽ có thể từ từ tỉnh

Có nghĩa là nếu sử dụng liều lượng như Từ Đinh sẽ càng hưng phấn, càng kích thích, kích thích tất cả giác quan và nhất là tâm trí nhất định phải làm được. Cũng giống như Từ Đinh, tuy mơ màng không điều khiển được hành vi của mình nhưng hiểu rõ muốn thực hiện hành vi bắt ép Võ Hiên, và phải làm được.

  • Đơn giản, cũng không cần để nó tỉnh nữa
  • Vâng chủ tịch – ngắn gọn và dứt khoác Nguyễn Cung lập tức rời khỏi

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: