Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 53

361 0 0 0

CHƯƠNG 53

Cả Cục cảnh sát đang gấp rút thu thập hồ sơ và thảo luận với nhau, họ đang trong phòng họp với sự điều động có phần gấp gáp của trưởng phòng cảnh sát hình sự Lý Huy. Có vẽ thông tin từ trưởng phòng đang có rất quan trọng

  • Thông tin từ P1 và P2 cùng những manh mối mà chúng ta thu thập được chứng tỏ tập đoàn Cường Thịnh có dính liếu đến loại dược liệu không rõ nguồn gốc. Hơn nữa, theo sự nhận định của hai đồng chí ấy thì tập đoàn Cường Thịnh có liên quan đến vụ án của 3 năm trước – đèn pin có chấm tròn đỏ di chuyển trên màn hình máy chiếu, chỉ ra một số điểm cụ thể
  • Nếu vụ án của 3 năm trước và hiện tại có liên quan, vậy chúng ta đã đủ bằng chứng bắt cha con nhà họ Võ – theo những gì có được, chỉ cần đồng đội của mình có thể chỉ định rõ ràng người bày mưu thì chắc chắn cha con Võ gia phải bị bắt
  • Vẫn chưa được, chúng ta chỉ xác nhận cả 2 nạn nhân đã tử vong cùng Từ Đinh có sử dụng loại dược liệu gây sự hưng phấn và mê man từ bar Hồn Phiêu, nhưng những đồng đội khác của chúng ta trà trộm vào làm khách rõ ràng cũng không có sử dụng qua, không đủ chứng cứ để nói Võ Hiên có tàn trữ chất kích thích, hơn nữa nó cũng không phải chất kích thích

Đúng vậy, điều này đang gây hoang mang trong quá trình thu thập chứng cứ. Theo thông tin tình báo tất cả người trong đội đang điều tra về bối cảnh gia đình của nạn nhân, cũng như điều tra bọn người ngày hôm đó cả gan dám vào bệnh viện để tiêm thuốc cho Từ Đinh, khiến hiện tại cậu thanh niên đó càng hôn mê sâu. Thế nhưng đáp án nhận lại chỉ làm thất vọng, chỉ giống như cả ba người cũng chỉ vì tò mò mà thử qua.

  • Nếu là liên quan đến vụ án 3 năm trước, thì phải có liên quan đến công trình nghiên cứu bí mật kia. Người biết rõ về công trình này cũng không còn nhiều – vụ nổ năm đó đã thiêu rụi mọi giấy tờ trong xưởng thuốc thực nghiệm, cùng sự tự thanh toán lẫn nhau giữa các quan chức đã gây nên thương vong rất lớn. 2 tiến sĩ trực tiếp sáng chế ra công thức đều đã mất mạng. Chỉ còn lại Lý Hựu nhưng hiện tại phía bộ bên kia không cho tin tức. Người nhà của Lê Thanh Toàn chỉ còn một cô con gái, còn người nhà của Nguyễn Hồng Hà Nhiên thì sao?
  • Báo cáo, theo nguồn tin từ các đồng nghiệp đang theo dõi các quán bar thì thời gian từ đầu tuần đến hiện tại tất cả các quán bar ngoài ngoại ô, kể cả Hồn Phiêu và những quán bar của tư nhân khác hiển nhiên không có bóng dáng của chất kích thích màu trắng – môt đồng chí cảnh sát mặc thường phục vừa gõ cửa xong đã chạy vào lập tức báo cáo, vẫn còn thở hổn hển
  • Sao lại như vậy? – mọi người cùng nhau thắc mắc, và bàn tán xôn xao

 “đã có hành động, đồng thời phát hiện mục tiêu năm  xưa”

Lời này vang lên trong đầu của ông Lý Huy.

  • Bình tĩnh, có thể bên phía họ có hành động gì đó
  • Sếp, lần trước giao dịch với nước C chúng ta cũng bỏ qua, lần này lại xảy ra chuyện lạ này, có nên chờ nữa không? – Hoành lên tiếng đưa ra ý kiến, cái chất quái quỹ gì, rồi toàn bộ số thuốc trái phép đó nghiễm nhiên thành hợp pháp quả là không chấp nhận được. Thế lực nào sau lưng Cường Thịnh mà ghê gớm như vậy

Suốt 3 năm qua tất cả thông tin gần như bị phong bế, ông cùng người trẻ tuổi ấy ngấm ngầm điều tra thế nào cũng bị đứt manh mối. Không muốn ảnh hưởng công việc và kinh động lên cấp cao chỉ đành âm thầm chờ đợi thời cơ.

  • Đây không còn là án mạng bình thường, còn liên quan đến công trình nghiên cứu y học, chúng ta phải thật cẩn trọng chờ tín hiệu từ P1 và P2. Chúng ta không để bọn họ biến công trình nghiên cứu kia trở thành vũ khí giết người được

Sự thật sau bức màn năm ấy quả thật rất khó mà hạ xuống. Lần này mọi chuyên bị phanh khui thì những quan chức nhà nước thậm chí là đồng nghiệp của ông cũng bị kéo ra ánh sáng, đi tù là không tránh khỏi. Thế nhưng hệ lụy năm đó quá lớn, biết bao sinh viên y khoa trẻ tuổi cả một tương lai tươi sáng đành chết oan dưới sự toan tính của những con người mang danh vì sự nghiệp y học kia.

Chỉ hi vọng từng đường đi nước bước lần này, sẽ chấm dứt được mọi thứ.

Khả năng làm việc của An Nghiêm đúng là làm cho ông Võ Cường ngạc nhiên, thời gian ngắn nhất của Nghiêm chính là 6 ngày. Chủ nhật này lại là sinh nhật của Võ Hiên. Trầm ngâm giây lát Võ Cường lại càng muốn tiến hành nhanh một chút, đổi lại ông ta có ra sao cũng được. Chờ đã 3 năm, trước đó phải chứng kiến vợ mình chết thảm, ông ta không cam tâm, trả thù này quả là sự trả thù dành cho cả thế hệ.

  • Ba, con dự định đi biển vào ngày mai – gõ cửa phòng rồi tiến vào Võ Hiên niềm nở nói với ba mình

Nhìn con thông báo với tâm trạng vui vẻ, ông Cường cũng không tỏ ra căng thẳng hay nghiêm trọng, sinh nhật nên vui vẻ.

  • Ừ, mang theo vài người đáng tin
  • Dạ, mà ba việc đó ba định khi nào tiến hành, có cần con hỗ trợ không? – mỉm cười nhìn ảnh gia đình trên bức tường phía sau ghế ngồi của ba mình, Võ Hiên cũng nhớ mẹ

Nhìn theo ánh mắt của Võ Hiên, Võ Cường cũng bất giác mỉm cười.

  • Buông được cứ buông, chúng ta không giống người khác

Hiểu điều ông Cường nói, Võ Hiên chỉ cười. Ba của anh ta đang nói về việc với Duy Hạ, đang ở nhà cho nên ảnh gia đình luôn hiện diện sáng rõ, không giống trong phòng làm việc ở Cường Thịnh. Ông ta không muốn có quá nhiều người biết đến vợ mình, không có lợi cho kế hoạch trả thù.

  • Dạ, mai con sẽ đưa Võ Hà đi cùng
  • An Nghiêm, Duy Hạ cũng theo chứ? - có chút lo lắng khi nhắc đến hai cái tên này nhưng mà quả thật đôi khi mục đích cần gấp rút thực hiện, mọi rủi ro đều không đáng kể, ông ta chính là đang liều lỉnh
  • Lần trước phía tập đoàn Rick chơi xấu quá, mướn cả sát thủ của Hắc Long giết con. Đã biết trước sẽ thất bại vậy mà vẫn muốn đánh tiếng

Bật cười mãn nguyện Võ Cường rất hài lòng, không cần ông ta nói con của ông ta cũng đã điều tra ra.

  • Giỏi, bất quá Hựu Niệm kia cũng có chút ngán ngẫm những người xung quanh con

Nghe đến câu này, ánh mắt Võ Hiên có chút sầm xuống. Quả là An Nghiêm rất được việc nhưng hà cớ gì cũng được luôn cả việc có cảm tình của Duy Hạ chứ.

  • Được rồi đi chơi vui vẻ, tuổi trẻ nên năng động, chú ý em gái con một chút – thấy ánh mắt có chút bất mãn và không vui kia từ con trai mình, trong lòng người làm cha này cũng hiểu là sao. Chỉ có thể bỏ mặc, tình cảm mà miễn cưỡng không phải cách. Chỉ là các con của ông ta cũng chính là điều cấm kị không ai được chạm vào, tốt nhất hai con người kia đừng cố tình mà chạm đến
  • Dạ - đóng cửa phòng làm việc của ba mình,Võ Hiên cũng về phòng. Sáng nay anh ta mới thấy An Nghiêm, từ ngày bị tập kích Nghiêm cũng không thường xuất hiện, nghe thuộc hạ báo cáo ba của anh ta đích thân chỉ thị công việc cho cô ấy. Anh ta cũng ngạc nhiên khi chưa đầy một tuần mà cô gái này có thể dẹp toàn bộ hàng trắng trong tất cả quán bar ở vùng ngoại ô này, rất có bản lĩnh. Ước tính kẻ thù của cô gái đó cũng sắp không thua kém anh ta, thú vi. Có điều, quả thật mỗi lần cùng An Nghiêm đi gặp Hạ thì anh ta mới biết được. Quả nhiên cô gái mà anh ta yêu thích lại có cảm tình với cô gái mà anh ta muốn phải phục tùng mệnh lệnh
  • Hạ, ngày mai đi biển với anh có được không, là sinh nhật anh – trong bữa cơm cũng có 3 người như lần trước Võ Hiên rất vui vẻ mở lời
  • Cậu chủ xe đã chuẩn bị xong – bỏ điện thoại xuống bàn sau khi nghe đầu dây bên kia báo cáo, An Nghiêm cũng báo cáo lại với Võ Hiên. Dạo gần đây Nghiêm cũng có vài tay đàn em, tuy cũng không phải quá ưu tú nhưng chí ít được việc
  • Ngày mai cô chở Võ Hà – hiểu vấn đề Võ Hiên cũng trả lời lại, nói đúng hơn là ra lệnh, uống một ngụm nước ánh mắt vẫn nhìn Duy Hạ chờ đợi
  • Cảm ơn lời mời của Hiên tổng – câu nói không rõ ràng nhưng chính là sự đồng ý, Hạ cũng ngẩng đầu uống nước ánh mắt lại chạm vào ánh nhìn của Nghiêm. Tên ngốc nhà cô lại nhếch môi nữa chứ, biểu hiện quá đáng ghét rồi. Chẳng phải khi nảy chính Nghiêm cố tình ra ám hiệu cho cô biết là có Nghiêm cùng đi sao
  • Vậy thì còn gì bằng, mai anh đến bệnh viện đón em – tuy muốn đón ở nhà của Hạ nhưng tối nay cô ấy trực, Võ Hiên cũng chỉ vừa mới ngỏ lời mời, cũng không có thời gian nhờ Huy Mạnh dời lịch của Duy Hạ lại

Nếu Võ Hiên có nói với Huy Mạnh, Duy Hạ cũng sẽ không đồng ý. An Nghiêm đang làm gì có nguy hiểm hay không cô chưa rõ, cô không cho phép bản thân mình quá thảnh thơi, 3 năm nơi đất khách không phải chỉ dùng để đọc sách viết chữ, mà còn là sự tôi rèn kĩ năng. Còn là sự bắt ép chính mình, ngược đãi cảm xúc của chính mình khi xa người yêu. Cô không cho phép bản thân mất cảnh giác và buông thả dù chỉ vài phút ngắn ngủi.

Chẳng qua đã lâu không được gần Hạ, cho nên Nghiêm cũng muốn nhân cơ hội này mà gần chị ấy. Từ lúc nhận lệnh từ ông Võ Cường, Nghiêm rất bận, phải luôn nghĩ ra nhiều biện pháp thậm chí sử dụng vũ lực. Mọi việc làm đều báo cáo rõ ràng, cũng như nói với ông ta. Nghiêm không biết thế lực sau lưng chống đỡ Cường Thịnh mạnh đến đâu, sơ suất cho dù là ông chủ thật sự của Nghiêm cũng không cứu được Nghiêm. Điều may mắn chính là ông chủ Võ Cường này chấp nhận mọi đề nghị của Nghiêm chỉ cần có kết quả. Sau 6 ngày gần như sang bằng địa bàn phân phối hàng trắng ngoài các quán bar ngoại ô này, Nghiêm cũng có một chút đáp án của mình. Phía sau tập đoàn Cường Thịnh chính là một tập đoàn bao gồm cả luật sư và công an khu vực, hơn nữa còn là cấp cao phía trên. Những luật sư và công an xuất hiện Nghiêm đã ghi nhớ rõ, còn người thât sự có quyền lực nhất phía sau vẫn còn là ẩn số. Nhưng cho dù là gì thì những con người đó sớm muộn gì cũng phải đối diện với luật pháp, đứng trước vành đai công lý. Nhiệm vụ mà Võ Cường giao Nghiêm cũng đã hoàn thành, chỉ còn chờ ông ta thực hiện nước cờ mới.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: