CHƯƠNG 48
Từ Đinh biến mất khỏi bệnh viện, không chỉ trước mắt những cảnh sát được phân công bảo vệ mà còn trước mắt người của Võ gia. Thông tin từ phía cảnh sát cho Võ gia sự an tâm cho nên chỉ theo dõi và khống chế Từ Đinh, không hề có động tĩnh gì bên ngoài để cảnh sát phát hiện được, vậy mà giờ muốn theo dõi cũng không được.
Dùng chân đạp mạnh vào người những thanh niên mặc đồ đen đang đứng khom lưng trước mặt mình, một người che kín mặt dưới lớp khẩu trang hít thở loạn xạ mà hét lên.
Ngồi phịch xuống ghế, từ từ tháo khẩu trang rồi ném xuống, giọng nói của Võ Hiên vẫn chát chúa không hề dễ chịu.
Tình thế vẫn còn căng thẳng những thanh niên mặc đồ đen càng im lặng, nét mặt sa sầm xuống, còn vương sự sợ hãi. Bởi vì đối diện không chỉ có cậu chủ của mình mà còn có rất nhiều thuộc hạ khác.
Nhịp nhịp tay lên chiếc xe hơi đời mới vừa cùng mình đến, An Nghiêm giương đôi mắt to tròn lại rất sáng sau chiếc kính râm cách điệu mà nhìn xung quanh. Đây là một khách sạn thuộc quyền sở hữu của Võ Hiên. Dưới tập đoàn Cường Thịnh là khối lượng tài sản vô cùng lớn ví như bệnh viện Hòa Ái. Mà dưới Võ Hiên lại có không ít những tài sản của riêng anh ta. Tuy Võ Hà chỉ có những cửa tiệm massage và không có thêm gì nhưng doanh thu của những cửa tiệm này mang lại chính là con số đáng mơ ước. Cô gái đó cũng không phải loại con cái nhà giàu xài tiền phung phí cho nên chỉ cần bình bình mà sống cũng có số tiền dư giả đến cuối đời không lo nghĩ, cho dù ba và anh trai của cô ấy có sa cơ thất thế.
Hôm nay trưởng khoa có việc quan trọng nên rời khỏi bệnh viện. Không hỏi cũng biết chắc rằng có liên quan đến tổng công ty. Vào bệnh viện được thời gian Duy Hạ rất dễ dàng bắt được nhịp sống của người luôn xem mình là kẻ tình nghi này. Huy Mạnh rất trung thành với Võ gia, cho dù là trước hay sau lưng cũng tuyệt đối không tỏ thái độ với Võ gia. Có thể anh ta diễn quá giỏi, nhưng cô nghĩ sẽ không thể giỏi như vậy. Bởi lẽ ánh mắt anh ta mỗi lần nhìn Võ Hiên thể hiện rõ anh ta sẽ không hại con người đó.
Bước chân dừng lại, tai có chút cảnh giác. Hạ hơi chếch ánh mắt giống như lơ đểnh nhưng thực tế là xác định vị trí camera, cô đi thẳng về phía trước.
Hài lòng biểu hiện của cô gái, Duy Hạ nhích người đi sang phía cô gái. Sở dĩ cô đi thẳng vì hướng cô gái đứng là vị trí gần nhà vệ sinh, nếu cô ngang nhiên quẹo sang sẽ bị camera bắt cận cảnh ngay.
Cô gái gật đầu, nghe nhắc đến ba mình nước mắt của cô lại trực trào nhưng cô nhanh chóng quẹt ngang. Hạ nói đúng cô không thể phụ lòng ông, là ông làm tất cả để cô được sống. Cô phải kiên cường còn chăm sóc mẹ. Thế nhưng nếu cô im lặng về điều mình biết thì lương tâm sẽ cắn rứt, cô biết ba của cô hi sinh tính mạng để đổi lại cho cô, nhưng đến bước đường này cũng là sự trả giá, trả giá cho việc làm không đúng của ông năm xưa.
Biểu tình của Hạ cũng chính là thờ ơ, cô gái không biết chị bác sĩ xinh đẹp này đang nghĩ gì. Nhưng mà biểu hiện hôm ở nhà xác lúc cô vào nhìn ba mình đã cho cô biết, Hạ là người đáng tin, hơn nữa khi bình tâm cô cũng biết Hạ chính là bác sĩ mà lần duy nhất cũng là cuối cùng khi cô đến gặp ông, ông đã nhắc qua. Hạ đã để ông dễ chịu ở những giây phút cuối đời.
Hoàn toàn im lặng, cũng không cho ra mặt biểu tình gì. Hạ siết chặt tài liệu, cô nhanh gom chung vào bệnh án của mình. Lập tức trong đầu cô xuất hiện hình ảnh của tên ngốc cô yêu là An Nghiêm thân thương nhà mình, và có cả ba. Cô biết đây chỉ là một phần không phải toàn bộ, nhưng việc năm đó đã giết chết nhiều người.
Vậy mà người cất giữ một phần điều đó lại là cô gái nhỏ này, cô gái suýt mất mạng vì bệnh tật. Lạ thay lại có được sự sống ấy nhờ sự trao đổi giữa ba cô ấy và những người cùng muốn có một phần sự thật này.
Giọng nói càng lúc càng gần, hình như là của hai người con gái, và hình như có chút quen. Hạ ra hiệu cho cô gái cùng mình tự nhiên ra khỏi dãy hành lang này. Nếu có người thấy nhất định sẽ bị nghi ngờ, chỉ nên đi sang vị trí nhà vệ sinh mà đi ra.
Bốn ánh mắt nhìn nhau, còn chưa kịp ngạc nhiên mà gọi tên nhau, thì từ “ai” hung tợn của người đàn ông phía sau cũng đã lấy hết sự chú ý của cả 4 cô gái.
Sự tự khắc cười của Võ Hà, Duy Hạ đã thu vào mắt. Cô chủ nhà họ Võ quả thật có chút ý tứ với cô gái tên Diễm kia. Theo Hạ biết Võ Hà cũng không phải con nhà giàu đanh đá ăn chơi, cô ấy trông rất vô hại, lại xinh đẹp. Cô gái này cũng có chút suy nghĩ cho người khác khi mủi lòng, cũng đúng là một cô gái lương thiện.
Đây là vệ sĩ của Võ Hà, theo lệnh không được đi quá gần cô. Hôm nay vô tình bị gãy guốc mà cô vấp tay chống xuống sàn. Lúc đó Diễm đã chạy ra nhấc cô lên để cô không nằm dài xuống khó coi, nhưng không may tay trái vẫn bị trật khớp.
Bình thường cô đến cửa tiệm mà Diễm làm thì luôn là cô giải vây cho cô ấy. Hôm nay thật sự là quá ngạc nhiện, Diễm có võ sao, lại còn phản ứng rất nhanh lẹ. Cái cô chú tâm đến và bận điều khiển chính là cảm xúc của mình lúc này. Diễm lại là người mang đến sự an tâm và có phần bối rối cho cô.
Thấy anh ta như vậy Diễm quả thật không biết làm sao, cô không muốn nhận lời cảm ơn, chỉ muốn không để Võ Hà chịu thiệt.
Biết họ lo lắng, dù sao thì nếu anh của cô biết chuyện thì họ cũng không yên thân, nhưng mà nếu Hạ giúp cô băng tay thì không phải khu vực riêng này. Chỗ này chỉ có người Võ gia, Huy Mạnh và thuộc hạ thân cận hay thuộc hạ canh giữ mới được vào. Gã lúc nãy chắc là người mới.
Sau khi Võ Hà quyết định thì tất cả mọi người lập tức rời khu vực cận nơi quan trọng dành riêng cho người Võ gia đến thẳng phòng nghĩ của Hạ, nói đúng hơn là của các bác sĩ nữ trong Hòa Ái.
Đưa cô gái về phòng, Hạ nhanh chóng quay lại phòng nghĩ. Khi đi cô đã hướng dẫn vị trí giường của mình cho Võ Hà. Chuyện diễn biến không thể tưởng, người giúp cô giải vây hôm nay lại là Võ Hà cùng cô gái tên Diễm đó. Nhìn xung quanh như một thói quen, Hạ phát hiện vệ sĩ của Võ Hà rất tuân lệnh, quả thật đang canh giữ trước cửa phòng nghĩ. Tiến vào trong cô cũng không đóng cửa, giờ này cũng không phải giờ nghĩ trưa, chỉ vì cô có bệnh nhân ở khu vực cận nơi dành riêng cho người nhà Võ gia nên mới đi ngang qua, lại vô tình gặp cô gái con ông Kiệm. Càng không ngờ hơn là gặp được cô chủ nhà họ Võ.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)