CHƯƠNG 85
Năng suất làm việc của quân đội không tệ, phó tổng tư lệnh kia đúng là có danh có thực. Uy quyền thật sự, bất quá Trần Luân nghĩ chỉ là đối với những tên nhát gan, chỉ biết dựa vào quan hệ, không có lập trường mới cung kính như thế. Nhưng dù sao được bên đó hỗ trợ cũng là lợi thế lớn. Lực lượng hiện tại hoàn toàn không đủ khả năng chiến thắng. Cảnh sát tuy nói chủ yếu là điều tra phá án, nhưng ai cũng được đào tạo chuyên nghiệp, đương nhiên sự nhạy bén và kĩ năng chiến đấu là có thừa, phải cẩn thận.
Nhìn sang cô em gái đang say giấc, Hướng Dương thở dài. Không hiểu sao gần đây cô ta luôn có ác cảm với em mình, không kiềm chế được sự bực dọc. Chẳng lẽ thuốc khắc chế không có tác dụng, khó khăn lắm cô ta mới loại bỏ được mùi hương đó. Tuy không sử dụng nhiều như ngày trước nhưng trong thuốc khắc chế cũng có đôi chút.
Hôm nay, là ngày quan trọng. Phiên tòa xét xử đầu tiên đối với tập đoàn Cường Thịnh, buổi sơ thẩm này chỉ là công cuộc bắt đầu. Người thì ở Cục cảnh sát, muốn đến Viện kiểm soát thì phải di chuyển bằng xe. Nghiêm nghĩ bên phía Hướng Dương sẽ có hành động. Hôm qua, không thực hiện được kế hoạch vây bắt đã là một trở ngại lớn. Hôm nay, nhất định không thể để việc không hay xảy ra.
Hai ánh mắt nhìn nhau, hai bàn tay càng siết chặt. Sâu trong đôi mắt của người yêu là hình ảnh của chính mình, đó là minh chứng rất rõ cho tình cảm của của hai.
Câu từ dừng lại, đều là sự lo lắng. Ánh mắt trao nhau luôn chân thành.
Bàn tay mềm mại đang chạm lên khuôn mặt mình, cảm giác này thật sự rất yêu thương. Nghiêm không biết vì sao Hạ luôn muốn cùng mình đối mặt nguy hiểm, cho là vì yêu đi nhưng cái Nghiêm cần là chị ấy khỏe mạnh, bình an.
Cái Hạ cần cũng chính là sự bình an của Nghiêm, cô đã nói đây là chuyện cả đời.
Hạ là thế, vẫn luôn tin tưởng Nghiêm.
Bàn tay có nhiều vết chai đang khẽ khàng vuốt tóc mình, Hạ mỉm cười.
Sự thỏa hiệp này càng làm Hạ thêm quyết tâm, chỉ cần cạnh Nghiêm cô không sợ gì nữa. Lần này, nhất định cô không thể để Hướng Dương tự đắc.
Tổng cộng di chuyển có 2 xe chuyên dụng và 4 xe con. Mở đường sẽ là hai xe cảnh sát giao thông. Đó là tin mật mà phía người của Hướng Dương nhận được từ phó tổng tư lệnh. Xem ra ông ta cũng nhất định muốn cứu con trai mình, đổi lại đương nhiên phía này cô ta cũng còn chút lương tâm cho con trai của ông ta.
Phía cảnh sát vì đảm bảo thời gian và an toàn nên chọn lúc 5h sáng để áp giải nghi can đến Viện Kiểm Soát
Người của Võ gia không đủ lực lượng cho nên có thêm 10 người được đưa đến hỗ trợ, bọn người này nhìn hết sức nguy hiểm. Lương của những thuộc hạ còn lại hết sức hậu hỉnh, họ cũng chấp nhận liều. Dù sao thì cũng đã theo đến con đường này, bỏ chạy cũng không đáng mặt, chưa tính thế lực Võ gia lớn như vậy. Bị giam cầm mà vẫn còn độc lập tài chính, nếu bị báo thù sẽ rất phiền. Nói trắng ra gia đình họ sung túc rồi thì xong vụ này họ cũng gác kiếm.
Hướng Dương cũng có chút lo lắng, không phải ai cũng trung thành như Trần Luân. Còn nước còn tát, cô ta biết bản thân có dấu hiệu lạ khiến họ sợ và muốn bỏ đi nhưng đến nước này nhất định cô ta phải liều. Cô ta cho họ nhiều tiền hơn, hi vọng họ làm đúng với số tiền của mình.
Hơn nữa, nhận định của Hướng Dương cũng rất cố chấp. An Nghiêm và Duy Hạ đã là tay trong chỉ điểm cho cảnh sát, nhất định cũng có mặt. Nếu không thấy hai người xem như không chắc chắn, lần này ngoài cứu người nhà, cô ta cũng muốn hai người bỏ mạng.
Nhìn xung quanh, ánh mắt Nghiêm có chút híp lại, trước khi có sóng chẳng phải mặt nước rất yên tĩnh sao. Theo tâm lí hiện tại của Hướng Dương mà Hạ phân tích, thì chắc rằng cô ta muốn trả thù hai người, nhất định phải nhìn thấy hai người mới chịu lộ diện.
Cũng quan sát xung quanh, cảm giác của Hạ cũng có chút lạ lùng.
Bước đầu đang được tiến hành, Hướng Dương lấy ống nhòm kiểm tra, ở xe thứ 3 hình như có người mà cô ta muốn tìm.
Xe phía trước hình như chỉ là gây rối đoàn xe của Nghiêm, xung quanh từ xa có một chiếc 4 bánh màu đen, cửa kính bị hạ xuống. Nhìn không rõ nhưng Nghiêm có thể xác định hướng đó là phía chạy về biên giới, còn là đang giám sát. Chỉ cần xác định xong điều họ cần, họ sẽ hành động.
Phía trước cảnh sát giao thông vẫn đang giải thích cùng hòa giải hai 2 thanh niên vừa cố tình lao ra. Rất may anh cảnh sát này đã kịp thời phanh xe và đoàn xe phía sau cũng kịp thời giảm tốc độ, không thì có án mạng thật.
Tội ác sẽ bị giải trừ, đó là quy luật. Cho dù có bao nhiêu cái ác đây chăng nữa thì cũng sẽ có bấy như cái thiện lấn át và dẹp bỏ. Chỉ tiếc rằng hai điều này tồn tại song song, giống như khó mà tách rời. Thiện và ác chỉ khác nhau ở suy nghĩ và hành động.
Yêu cầu tài xế của mình di chuyển xe, Hướng Dương đổi vị trí để sẳn sàng tiếp ứng.
Nhận được tín hiệu tiếp tục di chuyển của 2 cảnh sát giao thông, đoàn xe tiếp tục.
Bất ngờ bị sốc người, Hạ liền bị Nghiêm ôm chặt. Cô đến Viện Kiểm Soát với tư cách nhân chứng và người đưa tin cho cảnh sát. Để kế hoạch dẫn dụ bọn người Hướng Dương lộ diện nên cô mới thuyết phục Nghiêm cho mình đi cùng.
Những lời Hạ nói đều rất có lí, với tâm lí của Hướng Dương hiện tại chắc rằng cô ta đang rất căm phẫn hai người, chỉ cần có 2 người cô ta sẽ không chần chừ. Nhưng mà hết lần này đến lần khác để người yêu nguy hiểm cùng mình, thật sự Nghiêm thấy mình quá tệ, rất tệ.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)