Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 74

440 0 0 0

CHƯƠNG 74

Duy Hạ ở đây, trong tình thế nguy hiểm thì đương nhiên An Nghiêm cũng cạnh bên. Quả nhiên Huy Mạnh đón không sai, lệnh của cậu chủ giám sát họ chặt chẽ. Nhưng mà theo anh ta thấy, khả năng của Nghiêm thừa sức trốn ra ngoài. Bất quá còn một Duy Hạ ở lại cho nên cô ấy cũng không muốn đi.

  • Giao lại cho anh? – nói rồi Hướng Dương nắm tay Võ Hà kéo đi. Hai cô gái đó cô ta đã được thấy vài lần, nhìn rõ nhất là lúc ở cửa tiệm hoa. Duy Hạ là cô bác sĩ đã để mắt đến Nguyễn Văn Kiệm, vào nhà xác gặp người nhà của ông ấy. Còn cô gái cao người rất vững chãi kia, không lầm thì là thuộc hạ của anh hai. Một người là người anh hai thích, một người là người anh hai muốn phải phục tùng mình. Xem ra hôm nay cả hai người này đều không thể giữ lại bên cạnh. Cho dù có thể lợi dụng được đây chẳng nữa
  • Chị ba, khoan đã – khó hiểu Võ Hà cố gắng vung tay nhưng cô không làm được. Chị ba của cô hôm nay không giống thường ngày, không hề nhút nhát mà lại rất mạnh bạo. Còn Nghiêm và Hạ thì sao, Huy Mạnh giống như sắp làm gì đó

Võ Hà bị người mà cô ấy gọi là chị ba kéo rời đi, Hạ càng chắc chắn, Võ gia quả nhiên có quá nhiều điều mờ ám. Võ Cường có lẽ có đến 3 người con, nhưng tại sao người tên Hướng Dương kia hầu như không được biết đến, cô ta chỉ ở bệnh viện. Nói đúng hơn chỉ ở khu biệt lập này. Da mặt tái nhợt nhưng không hề yếu đuối, cách lôi kéo Võ Hà rất dứt khoát, nhưng chắc rằng cô ta rất ít khi ra ngoài tiếp xúc ánh nắng mặt trời.

  • Huy Mạnh, cho nhiều thuộc hạ bao vây như vậy, anh muốn so tài sao? – chân bắt đầu nhấc, Nghiêm nhẹ nhàng vận động cơ chân và cả cơ tay, nghiêng người nhìn xung quanh. Nghiêm và cả Hạ chính xác là đang bị bao vây

Xung quanh nhiều người hơn thường khi, giống như đang rất tập trung tấn công. Có chút di chuyển theo bước chân rất ngắn của Nghiêm, Hạ đang được Nghiêm che chắn. Và cô đang dựa người vào tường.

  • An Nghiêm, tôi không phủ nhận cô là cô gái có bản lĩnh. Duy Hạ tôi càng không phủ nhận cô là bác sĩ có chuyên môn cao – giơ tay ra hiệu cho thuộc hạ mình sẳn sàng. Huy Mạnh giống như nói những lời cuối cùng

Tiếng rút vũ khí chát chúa cả lên, mã tấu, côn ngắn, dao găm. Quả nhiên Huy Mạnh tiếp đãi Nghiêm lần này còn đặc sắc hơn rất nhiều so với trong ý nghĩ của Võ Hiên. Võ Hiên từ lâu chắc rằng rất muốn hạ gục Nghiêm như vậy.

  • Nhưng, con gái thì phải dịu dàng đáng yêu không nên thông minh như vậy, lên – lùi một bước Huy Mạnh giơ hai tay và làm hành động xung kích

Đứng cạnh bên Nghiêm, Hạ biết cơ thể Nghiêm đang nóng rực. Khi được gọi đến cô đã biết vì sao mình có mặt. Cô đã đánh động tâm lí của Võ Hà, cũng như nhân lúc Huy Mạnh không để ý và Võ Hiên rời khỏi, Nghiêm lập tức liên lạc bên ngoài.

Khi Nghiêm quay lại đã thấy Huy Mạnh vào phòng của Diễm, còn phân vân nên làm sao cho phải thì Võ Hà xuất hiện, cũng vô tình kéo dài được thời gian. Nhưng đổi lại Hạ cũng buộc phải xuất hiện cùng Nghiêm đối mặt nguy hiểm lần nữa.

  • Huy Mạnh, anh nghĩ anh có thể hạ được tôi sao? – chặt một cách chuẩn xác ngay cổ của tên cầm dao găm đâm thẳng vào Hạ, Nghiêm đẩy anh ta vào hai tên chuẩn bị lao lên, rồi kéo Hạ ra sau lưng mình. Trong lúc giao đấu với bọn người này vị trí phải di chuyển xung quanh, Hạ từ sau lưng đã thành bên cạnh. Nghiêm nhất định không để chị ấy có chuyện. May mắn những tên thuộc hạ này thân thủ không tốt, nếu không với vết thương hiện tại, sức một người Nghiêm cũng khó có phần thắng, trước mắt phải câu thời gian trước khi bọn chúng đứng lên tiếp tục chống tra, phải kéo thời gian để cảnh sát đến khống chế hiện trường

Nhìn từng người bị Nghiêm nhanh nhẹn khắc chế và hạ gục, Hạ càng thêm tin tưởng vào kĩ năng của Nghiêm. Nhưng mà Nghiêm vẫn còn bị thương, lại vận động quá sức, mồ hôi cũng tuôn ra. Cho nhiều người như vậy đối phó với hai cô gái, cô đang nghĩ Huy Mạnh là đang đề cao cả hai hay là tự đánh giá thấp bản thân anh ta đây.

  • Cô giỏi lắm, nhưng mà có giỏi võ thế nào cũng không thể qua được cái này, có phải không? – thuộc hạ nằm la liệt, Huy Mạnh có phần tức giận. Có đứa con gái cũng không đối phó được, quá mất mặt Võ gia rồi

Khẩu súng lăm lăm, Nghiêm biết Huy Mạnh không giỏi võ, nhưng súng có học qua. Nghiêm còn đang nghĩ vết chai sạn trên tay anh ta có khi là do tập súng chứ không phải dùng dao. Là bác sĩ nhưng cũng là một người giết người không chớp mắt.

Bất quá anh ta giết người bằng kiến thức y của bản thân mình.

  • Vậy thì để tôi dạy anh cách cầm súng – không để Huy Mạnh có khả năng bóp cò, khẩu súng vừa giơ ánh mắt Nghiêm sáng lên lập tức lách người bắt tay cầm súng của anh ta bẻ ngược và đoạt lại súng. Khoảng cách gần đối với tầm ngắm của súng ngắn là lợi thế nhưng cũng là nhược điểm cho những ai không giữ chắc được nó
  • An Nghiêm, bao nhiêu người cô cũng hạ được, coi như tôi không đấu lại cô, bắn chết tôi đi – bị Nghiêm ấn xuống nền, Huy Mạnh đau đớn nhưng không rên siết, sự lạnh lẽo đang bao trùm thần kinh của anh ta. Khẩu súng khi nãy hiện giờ Nghiêm đã giữ chặt còn đè vào thái dương, giờ chỉ cần bóp cò xem như anh ta đi trước. Có vậy cũng không sao, cũng đủ tạ tội với ông chủ
  • Đội trưởng, chị có sao không? – người vừa đến là thành viên của đội điều tra thuộc đội A. Rất nhiều cảnh sát vừa tiến vào, bệnh viện Hòa Ái đã trong tầm kiểm soát. Khu vực cổng chắc rằng đã bị khống chế
  • Không sao, đồng chí Hoành cho lục soát toàn khu vực này, vẫn còn người của Võ gia ở đây
  • Rõ – nhận lệnh Hoành nhanh chóng hành động

Trợn mắt, Huy Mạnh đã nghĩ đến trường hợp Nghiêm là cảnh sát, nhưng không nghĩ là đội trưởng đội điều tra. Thân thủ tốt như vậy, cô gái này quả nhiên làm anh ta ngạc nhiên. Ông chủ đánh giá cao cô gái này là không sai, nhưng mà cô ấy cũng là người góp phần khiến Võ gia lụng bại. Nhất định anh ta không bỏ qua, chỉ tiếc hiện tại thân anh ta còn lo chưa xong. Chỉ hi vọng cô ba đã đưa cô chủ rời khỏi  một cách an toàn. Có chuyện gì xảy ra anh ta cũng có thể chịu toàn bộ trách nhiệm.

  • Liều lượng này rất cao, chị nghĩ có nhiều hợp chất khác. Chỉ hi vọng không giống với Từ Đinh – sau khi cảnh sát làm chủ hiện trường Hạ lập tức vào kiểm tra Diễm, chỉ cần ngửi cô cũng có thể nhận dạng. Thư điện tử làm cô và Nghiêm lo lắng đó là việc “passion” thật sự đã được nâng cấp. Từ Đinh nếu có tỉnh lại cũng không thể bình thường, trong người có lượng chất lạ. Nếu cũng xảy ra như vậy với Diễm thì cô ấy cũng sẽ có tình trạng tương tự. Đặc biệt theo kinh nghiệm của mình, có thể nó đã biến chứng, cần thuốc khắc chế
  • Duy Hạ, tôi không hiểu, cô là bác sĩ chỉ cần an phận cần gì phải làm chuyện này. Cô là giúp cô ta? – bị một cảnh sát nam khác giữ lấy, Huy Mạnh đã đứng lên nhưng nghe những lời Hạ nói không hiểu sao trong tâm anh ta lại bực tức

Câu hỏi này có chút chua chát đối với chính Huy Mạnh.

Có thể là sự ghen tuông và đau lòng thay người khác. Huy Mạnh quả nhiên yêu Võ Hiên. Như nhau cả thôi, anh ta có thể làm mọi chuyện vì Võ Hiên thì cô cũng có thể làm tất cả vì An Nghiêm.

  • Anh có thể giúp Võ Hiên vô điều kiện thì tôi cũng có thể như vậy

Không chỉ Huy Mạnh mà cả Nghiêm cũng nhìn Hạ rất phức tạp.

Có vẻ Huy Mạnh đã hiểu điều Hạ nói. Phải, anh ta giúp Võ Hiên từ bé đến giờ là vô điều kiện vì anh ta yêu Võ Hiên. Cười chua chát, thì ra cậu chủ của mình bị 2 cô gái này xem như trò đùa mà xoay vòng vòng, sự nghi ngờ và cảm giác có gì đó rất giống giữa hai cô gái này là đây. Họ yêu nhau, có lẽ không phải mới đây.

Giúp sao, Hạ đến đây và những tháng ngày qua chính là giúp Nghiêm sao. Chị ấy đang làm gì vậy, rất nguy hiểm không phải sao. Thừa nhận, khi cùng chị ấy bàn luận vấn đề Nghiêm rất có hứng thú cùng nhiệt huyết, nhưng mà ngàn vạn lần Nghiêm không hề muốn chị ấy gặp nguy hiểm. Nghiêm chọn cảnh sát là để bảo vệ những người dân vô tội, muốn đưa kẻ ác ra ánh sáng mà trừng trị. Hạ chọn bác sĩ chính là cứu người cho dù người đó là ai. Cả hai có lí tưởng rõ ràng, chị ấy cần gì phải vì Nghiêm mà lao vào nguy hiểm, theo luôn cả lí tưởng của Nghiêm. “Em muốn làm gì cũng được, chị sẽ theo giúp em. Em nói chúng ta là duyên nợ, thì chị cũng nói đây là chuyện cả đời”.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: