CHƯƠNG 74
Duy Hạ ở đây, trong tình thế nguy hiểm thì đương nhiên An Nghiêm cũng cạnh bên. Quả nhiên Huy Mạnh đón không sai, lệnh của cậu chủ giám sát họ chặt chẽ. Nhưng mà theo anh ta thấy, khả năng của Nghiêm thừa sức trốn ra ngoài. Bất quá còn một Duy Hạ ở lại cho nên cô ấy cũng không muốn đi.
Võ Hà bị người mà cô ấy gọi là chị ba kéo rời đi, Hạ càng chắc chắn, Võ gia quả nhiên có quá nhiều điều mờ ám. Võ Cường có lẽ có đến 3 người con, nhưng tại sao người tên Hướng Dương kia hầu như không được biết đến, cô ta chỉ ở bệnh viện. Nói đúng hơn chỉ ở khu biệt lập này. Da mặt tái nhợt nhưng không hề yếu đuối, cách lôi kéo Võ Hà rất dứt khoát, nhưng chắc rằng cô ta rất ít khi ra ngoài tiếp xúc ánh nắng mặt trời.
Xung quanh nhiều người hơn thường khi, giống như đang rất tập trung tấn công. Có chút di chuyển theo bước chân rất ngắn của Nghiêm, Hạ đang được Nghiêm che chắn. Và cô đang dựa người vào tường.
Tiếng rút vũ khí chát chúa cả lên, mã tấu, côn ngắn, dao găm. Quả nhiên Huy Mạnh tiếp đãi Nghiêm lần này còn đặc sắc hơn rất nhiều so với trong ý nghĩ của Võ Hiên. Võ Hiên từ lâu chắc rằng rất muốn hạ gục Nghiêm như vậy.
Đứng cạnh bên Nghiêm, Hạ biết cơ thể Nghiêm đang nóng rực. Khi được gọi đến cô đã biết vì sao mình có mặt. Cô đã đánh động tâm lí của Võ Hà, cũng như nhân lúc Huy Mạnh không để ý và Võ Hiên rời khỏi, Nghiêm lập tức liên lạc bên ngoài.
Khi Nghiêm quay lại đã thấy Huy Mạnh vào phòng của Diễm, còn phân vân nên làm sao cho phải thì Võ Hà xuất hiện, cũng vô tình kéo dài được thời gian. Nhưng đổi lại Hạ cũng buộc phải xuất hiện cùng Nghiêm đối mặt nguy hiểm lần nữa.
Nhìn từng người bị Nghiêm nhanh nhẹn khắc chế và hạ gục, Hạ càng thêm tin tưởng vào kĩ năng của Nghiêm. Nhưng mà Nghiêm vẫn còn bị thương, lại vận động quá sức, mồ hôi cũng tuôn ra. Cho nhiều người như vậy đối phó với hai cô gái, cô đang nghĩ Huy Mạnh là đang đề cao cả hai hay là tự đánh giá thấp bản thân anh ta đây.
Khẩu súng lăm lăm, Nghiêm biết Huy Mạnh không giỏi võ, nhưng súng có học qua. Nghiêm còn đang nghĩ vết chai sạn trên tay anh ta có khi là do tập súng chứ không phải dùng dao. Là bác sĩ nhưng cũng là một người giết người không chớp mắt.
Bất quá anh ta giết người bằng kiến thức y của bản thân mình.
Trợn mắt, Huy Mạnh đã nghĩ đến trường hợp Nghiêm là cảnh sát, nhưng không nghĩ là đội trưởng đội điều tra. Thân thủ tốt như vậy, cô gái này quả nhiên làm anh ta ngạc nhiên. Ông chủ đánh giá cao cô gái này là không sai, nhưng mà cô ấy cũng là người góp phần khiến Võ gia lụng bại. Nhất định anh ta không bỏ qua, chỉ tiếc hiện tại thân anh ta còn lo chưa xong. Chỉ hi vọng cô ba đã đưa cô chủ rời khỏi một cách an toàn. Có chuyện gì xảy ra anh ta cũng có thể chịu toàn bộ trách nhiệm.
Câu hỏi này có chút chua chát đối với chính Huy Mạnh.
Có thể là sự ghen tuông và đau lòng thay người khác. Huy Mạnh quả nhiên yêu Võ Hiên. Như nhau cả thôi, anh ta có thể làm mọi chuyện vì Võ Hiên thì cô cũng có thể làm tất cả vì An Nghiêm.
Không chỉ Huy Mạnh mà cả Nghiêm cũng nhìn Hạ rất phức tạp.
Có vẻ Huy Mạnh đã hiểu điều Hạ nói. Phải, anh ta giúp Võ Hiên từ bé đến giờ là vô điều kiện vì anh ta yêu Võ Hiên. Cười chua chát, thì ra cậu chủ của mình bị 2 cô gái này xem như trò đùa mà xoay vòng vòng, sự nghi ngờ và cảm giác có gì đó rất giống giữa hai cô gái này là đây. Họ yêu nhau, có lẽ không phải mới đây.
Giúp sao, Hạ đến đây và những tháng ngày qua chính là giúp Nghiêm sao. Chị ấy đang làm gì vậy, rất nguy hiểm không phải sao. Thừa nhận, khi cùng chị ấy bàn luận vấn đề Nghiêm rất có hứng thú cùng nhiệt huyết, nhưng mà ngàn vạn lần Nghiêm không hề muốn chị ấy gặp nguy hiểm. Nghiêm chọn cảnh sát là để bảo vệ những người dân vô tội, muốn đưa kẻ ác ra ánh sáng mà trừng trị. Hạ chọn bác sĩ chính là cứu người cho dù người đó là ai. Cả hai có lí tưởng rõ ràng, chị ấy cần gì phải vì Nghiêm mà lao vào nguy hiểm, theo luôn cả lí tưởng của Nghiêm. “Em muốn làm gì cũng được, chị sẽ theo giúp em. Em nói chúng ta là duyên nợ, thì chị cũng nói đây là chuyện cả đời”.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)