Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 80

334 0 0 0

CHƯƠNG 80

Hỗ trợ nhiệt tình cho Duy Hạ chính là Minh Khoa. Cả hai đã có công thức khắc chế, hiện tại đang chuẩn bị điều chế. Khá khen cho những người là mẹ đẻ của “passion”, loại hương dược này thật sự rất lợi hại, có thể chiết suất qua lại và tạo nên công dụng khác nhau. Khu biệt lập ở bệnh viện Hòa Ái, biệt thự Võ gia hay tiệm massage cảnh sát đã làm chủ và có lệnh khám xét. Riêng chỉ có bar Hồn Phiêu vẫn đang chờ lệnh. Giai đoạn này có lẽ người vẫn còn muốn thoát tội cho hai cha con nhà này đang có kế hoạch, có khi đang trong giai đoạn thực hiện.

  • Anh tỉnh rồi sao?

Lờ mờ mở mắt, Hùng Dũng không nhấc nổi tay và chân nhưng tầm nhìn vẫn rõ ràng. Trước mặt anh ta là An Nghiêm cùng Duy Hạ.

  • Tùng
  • Anh ấy an toàn, có chút kích động – thay Nghiêm trả lời, Hạ kiểm tra đồng tử của Dũng rồi đo lại nhịp tim cho anh ta
  • Ai đã đánh anh? – hỏi nhẹ nhàng, Nghiêm cũng không có ý căng thẳng với Dũng

Câu hỏi này không quá ngạc nhiên, Hùng Dũng nhếch môi như tự giễu mình.

  • Ác giả ác báo - tuy còn khó nhọc để nói chuyện nhưng Dũng phát âm rất rõ
  • Anh Tùng đến là muốn gặp Hạ, anh ta là bị làm sao, bị ép đến đây? – chẳng qua chỉ muốn xác nhận, Nghiêm đã có câu trả lời. Nhưng vì điều gì mà cô gái kia lại làm chuyện như vậy, thật sự rất khó hiểu. Cô ta hoàn toàn không biết sợ sao
  • Bác sĩ Hạ

Hơi nhìn Nghiêm, Hạ cũng nhích về phía Hùng Dũng.

Cho Hạ cái gật đầu, Nghiêm nhường lối cho chị ấy.

  • Chân của Tùng?

Đây có phải là sự thỏa hiệp, Hạ mỉm cười với Nghiêm.

Nghiêm biết nụ cười ấy là vì mình, chị ấy vẫn chưa từng từ bỏ việc sẽ giúp Thế Tùng. Cốt cũng chỉ để Nghiêm dễ chịu hơn, cho dù không bù đắp được cho anh ta suốt thời gian qua, nhưng lương tâm Nghiêm cũng sẽ đỡ ray dứt.

Dù mình không cố tình muốn gây hại cho người khác, nhưng đã vô tình gây ra vẫn sẽ rất tự trách. Đây cũng là lương thiện.

  • Tôi đã nghiên cứu qua, có thể

Thở phào, Hùng Dũng nghiêng người nhìn ra bầu trời qua khung cửa sổ. Vậy là được rồi, anh ta có thể yên tâm làm điều mình muốn làm theo lời của ba.

  • Tôi đã lấy tư liệu của công trình nghiên cứu năm đó giao cho Võ gia
  • Là anh – xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Năm đó Hùng Dũng thật sự đã lấy đi tư liệu của công trình nghiên cứu trong quân đội

Hùng Dũng là quân nhân, kĩ thuật được huấn luyện rất tốt, sức chịu đựng rất cao. Trà trộm vào doanh trại, biết từng đường đi nước bước là chuyện quá đổi bình thường. Thế nhưng anh ta không có tham vọng, anh ta làm chỉ vì mạng sống của Thế Tùng.

Có lẽ, gốc rễ ngọn nguồn đều nằm ở Võ gia.

Lời khai của Hùng Dũng lúc này chính là vô cùng đáng giá, có thể biết ai đã kế thừa “passion” và dùng nó làm mưa làm gió. Nhưng cái chính là, người chủ mưu được gọi là thi hành mệnh lệnh năm ấy nhất định sẽ phải trả giá.

  • An Nghiêm, con cứ ở lại tiếp tục. Chú sẽ sang nước C phối hợp với cảnh sát quốc tế bắt tên đó trở về - nhận được báo cáo của Nghiêm qua lời khai tường tận sau khi Hùng Dũng tỉnh lại, ông Huy liền xin lệnh của cục trưởng Hải. Lần này không có cơ hội cho Lý Hựu chạy nữa
  • Dạ, con sẽ họp khẩn và tiến hành kế hoạch
  • Tốt, sẽ cho họ cùng bị khởi tố trên vành đai công lý
  • Rõ – gật đầu rất chắc chắn, Nghiêm đang tiễn ông Huy lên xe chuyên dụng, ông ấy đang lên đường sang nước C, bắt Lý Hựu

Cục trưởng Mạnh Hải vô cùng xem trọng chuyên án này, cho Nghiêm rất nhiều nguồn lực. Và đặc biệt cho các cảnh sát viên nồng cốt của đội A do Nghiêm phụ trách được chỉ huy điều động. Đây cũng là cách giám sát, tránh sơ xuất. Do đó, Từ Đinh và Thanh Diễm đã được chuyển về cho cảnh sát quản lý, cả Hùng Dũng và Thế Tùng cũng vậy.

  • Bác sĩ Hạ đây là báo cáo bên phía quân đội
  • Cảm ơn Thu – đã mấy ngày liền Hạ ở phòng cảnh sát điều tra của đội A, tất cả nhân viên công vụ trong này cô đã quen biết gần hết, họ cũng rất vui vẻ và không quá căng thẳng khi nói chuyện với cô

Và những nhân viên công vụ ở đây cũng quen với hình ảnh đội trưởng của mình bận rộn bên cô bác sĩ xinh đẹp này. Có khi sẽ thấy họ ăn cùng nhau, uống cùng chung một ly nước, thậm chí là ngủ cạnh nhau trên hai cái ghế dựa nhỏ. Một hình ảnh sống động lại rất đẹp, nên họ đều rất thích Hạ. Hơn nữa, từ ngày có Hạ cùng hỗ trợ phân tích và có hướng điều tra cụ thể, mọi người cũng dễ thở hơn.

  • Nghiêm

Vừa vào cửa đã nghe người gọi, giọng nói này không ai khác là cô người yêu của mình. Nghiêm vui vẻ tiến lại gần.

Còn nhướng mày tinh ranh nữa chứ. Làm việc chung mới thấy hình như Nghiêm rất hứng thú trong việc trêu chọc hay liếc mắt đưa tình với cô.

  • Em xem đi

Mỉm cười Nghiêm lật từng trang trên tài liệu mà Hạ đưa, ánh mắt lập tức căng cứng.

  • Thu đem toàn bộ tài liệu mà đồng chí thu thập được vừa rồi, họp khẩn
  • Rõ – tiếng giấy sột soạt, đã mấy đêm đấu trí thẩm vấn và cả dùng sức để điều tra từ những vật chứng nhỏ nhặt nhất, tư liệu có không ít, họ chưa kịp tổng kết. Cuộc họp khẩn này có chút làm họ rối

Cảnh tượng này làm Nghiêm có chút lo, các cộng sự của mình quả nhiên đều rất mệt.

  • Đừng căng thẳng, chúng ta bắt đầu phân tích từ từ
  • Rõ – ngồi ngay ngắn vào ghế, mỗi người đều lấy cho bản thân sự tỉnh táo nhất có thể. Ai cũng muốn kết thúc chuyên án, không ai muốn kéo dài nữa

Máy chiếu bật sáng, từng cái tên đáng chú ý bắt đầu hiện rõ.

  • “passion” là hương dược có thể điều khiển tâm trí con người, nói đúng hơn là kích thích những dây thần kinh cảm giác. Nó tạo sự can đảm và lòng quyết tâm. Cho tôi nhận định về 2 nạn nhân đầu tiên

Quay lại phân tích “passion”, mọi người bắt đầu ghi chép.

  • 2 nạn nhân đầu tiên, giới tính nam, nghề nghiệp công nhân, là người từ miền Tây lên thành phố, các mối quan hệ xung quanh tương đối bình thường. Họ là người đồng tính – thay mặt mọi người trả lời, Hoành đã theo sát phần này từ lúc bắt đầu
  • Vậy mọi người có thể phán đoán những động cơ xảy ra án mạng hay không? – khoanh tròn hình ảnh trên bảng qua máy chiếu, Nghiêm đặt nghi vấn
  • Cách đó 1 tuần họ về quê để xin phép gia đình nhưng không được đồng ý, còn bị gây áp lực. Trước khi tử vong họ đã vào bar Hồn Phiêu, có thể họ đã lén đem “passion” ra ngoài về phòng trọ để sử dụng. Đây xem như là cách họ tự giải thoát

Một ý kiến có tính xác thực và suy luận hợp lý. Có lẽ , 2 người công nhân đó muốn tự giải thoát bản thân, cách họ chọn là làm cảm xúc tê liệt để chết không mấy đau đớn. Dũng cảm dâng lên trong lòng, tình yêu rơi vào bế tắc, con dao một đầu kia cũng có thể là con dao hai lưỡi. Điều này làm Hạ nhớ đến 2 sinh viên năm đó, tự lấy bản thân thực nghiệm. Đã có mâu thuẫn từ trước, cố tình sử dụng cho nên bị chính hương dược này điều khiển, không khống chế được hành vi của bản thân.

  • Bar Hồn Phiêu có nguyên tắc bất kì ai sử dụng “passion” đều không được rời khỏi
  • Quản lý của bar cũng đã nói như đội trưởng vậy
  • Nhưng cái chính là Võ Hiên cùng Võ Cường trước sau đều không thừa nhận

Muốn bắt con cá lớn, trước phải bắt cá nhỏ làm mồi. Võ Cường hay Võ Hiên đều không đáng ngại, chỉ cần những thuộc hạ của hai người họ khai hết, chứng cứ cảnh sát xác thực được. Khởi kiện chắc chắn thành công.

  • Từ Đinh từng làm việc trong bar Hồn Phiêu, chắc rằng cậu ta cũng biết nguyên tắc. Trong cơ thể cậu ta vẫn còn “passion” vẫn cố tình ra ngoài mà còn là bắt cóc uy hiếp Võ Hiên – tiếp theo Nghiêm chuyển sang khoanh tròn Từ Đinh
  • Đội trưởng, Từ Đinh chỉ có 1 người anh là Từ Đạt nhưng đã mất, thậm chí hộ tịch lại bị sửa đổi. Thông tin này em điều tra được khi về quê gốc của cậu ta

Xem ra chuyến này Thịnh cùng Thu rất vất vả, đi qua nhiều vùng quê như vậy. Đổi lại kết quả rất khả quang.

  • Từ Đạt năm xưa là trợ lý của Lý Hựu trong dự án bí mật về “passion”. Có lẽ Từ Đinh biết được vì dự án đó mà anh trai mình chết, giờ vẫn còn người dùng nó cho nên cậu ta chính là muốn gây sóng dư luận để cảnh sát vào cuộc, báo chí đăng tin – suy luận này là có khả năng nhất, xem ra Từ Đinh cũng không biết quá nhiều, cậu ta chỉ muốn làm ngòi nổ báo thù cho anh trai. Nghiêm đã nhận định như vậy
  • Đội trưởng theo lệnh của chị chúng em về quê của cha con Võ Cường. Tra ra được thời trẻ Võ Cường là một buôn lái rất có tiếng, kinh doanh vô cùng phát đạt. Vợ của ông ta là một bác sĩ, ông ta có đến 3 người con gồm 1 nam và 2 nữ – Thịnh tỉ mỉ báo cáo từng chi tiết về xuất thân của Võ gia

Không biết vô tình hay là tâm linh tương thông mà ánh mắt cả hai va vào nhau. Lại cùng nhau mỉm cười. Suy đoán của Nghiêm và Hạ không sai.

  • Nhưng đã mất một đứa bé gái lúc 10 tuổi, nghe hàng xóm nói lại cô bé đó bị bệnh tự kỉ - tiếp lời Thịnh, Thu lật đến trang bệnh án của một người rồi báo cáo
  • Tụi em đã vào bệnh viện ở đó để kiểm tra và đến chính quyền địa phương xem hồ sơ, đúng là đứa bé gái tên Võ Hồng đã có giấy báo tử

Thịnh cùng Thu thay phiên nhau nói, gom gọn ý cùng nhau thảo luận sẽ có hiệu quả hơn khi chỉ nhìn quá nhiều dòng chữ này.

  • Vì sao đứa bé đó lại mất? – đây không phải điều Nghiêm lo lắng, biểu hiện của cô gái có nét tương đồng với Võ Hiên kia không thể nào chỉ là trùng hợp được
  • Là chết cháy
  • Có gì đáng chú ý hơn không?

Nhìn nhau, Thịnh và Thu cũng cố nghiệm lại xem có gì đáng chú ý.

  • À trước ngày bị cháy, bé gái bị tự kỉ đã dùng dao đâm đứa trẻ hàng xóm vì xung đột. Cũng may đứa trẻ kia không sao, nhưng không may là qua hôm sau cả nhà Võ Cường bị cháy – chợt nhớ một bà cụ lớn tuổi đã thương tiếc kể chuyện xưa cho Thu nghe, Thu thật may nhớ chi tiết này

Chuyện này là sao chứ, nếu đứa bé gái đó chết cháy, thì Hướng Dương là ai. Trực giác vẫn mách bảo Nghiêm rằng những chuyện này có liên quan.

  • Vợ của Võ Cường là Trần Hồng Hà Nhiên, trước khi là tiến sĩ y khoa về chuyên ngành dược học, bà ấy từng là bác sĩ tâm lý. Không khó để phán đoán con mình bị bệnh gì, nhưng một đứa trẻ tử kỉ chỉ thích một mình, không tiếp xúc bên ngoài sao lại có hành vi bạo lực?

Lời Hạ nói, kèm theo câu hỏi làm mọi người có chút hoang mang, vấn đề bây giờ đang xoay quanh đứa bé gái đã chết.

  • Làm phiền rồi, bác sĩ Hạ báo cáo cô cần – một thanh niên trẻ gõ cửa và vội vàng tiến vào, trên tay là một tập hồ sơ
  • Cảm ơn cậu Tâm – nhận lấy Hạ cũng nhanh chóng xem

Mỉm cười gật đầu với Hạ và Nghiêm, chàng trai trẻ vừa tiến vào cũng mặc áo Bluose trắng lịch sử chào mọi người rồi ra ngoài.

Có chút thắc mắc, Hạ có báo cáo khác sao. Nghiêm dừng lại một chút chờ đợi chị ấy xem tư liệu.

  • Đứa trẻ ấy còn sống – không để Nghiêm thất vọng, mỉm cười cuối cùng Hạ đã có chứng cứ xác thực giúp Nghiêm giải trừ nghi vấn

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: