CHƯƠNG 63
Tại vị trí chiếc xe bốc cháy ông Huy quan sát xung quanh, nhìn xuống phía dưới, mưa gần như đã xóa đi dấu vết. Gã đàn ông bị xe đè ở chân toàn thân chảy máu, lại bị nước mưa làm nhòe đi, tay cầm chặt súng cũng đã mất mạng, hoàn tòan không thể hỏi thêm gì.
Hít thật sâu ông Huy cố gắng trấn tĩnh mình lần nữa.
Phía pháp y đã xác định nguyên nhân cái chết của 3 thi thể, 2 người ở vị trí 1 chiếc xe là bị bắn chết, trước đó đã trải qua ẩu đã, còn nạn nhân mà người dân đi đường phát hiện là do va đập mạnh xuất huyết não mà mất mạng.
Do trước đó chưa phát tát cho nên anh ta mới có đủ thời gian gây bất lợi cho Nghiêm cùng Hạ. Khi hảy xuống dốc Hạ đã biết chắc anh ta sẽ không sống được, bất quá trước khi nhắm mắt anh ta vẫn làm Nghiêm của cô bị thương, tệ hơn là gần như dồn cả hai vào đường cùng.
Sức nặng của mình quả là làm Hạ cũng di chuyển khó khăn, bước đi cả hai cũng loạng choạng, trời vẫn còn mưa rả rích, phía dưới này tuy không phải là sườn dốc thẳng đứng nhưng đường đi cũng có chút trơn trợt. Tình huống hiện tại có Hạ cạnh bên Nghiêm an tâm rất nhiều, nhưng mà có chút đối nghịch không muốn chị ấy khổ cực và gặp nguy hiểm như hiện tại.
Đã là yêu thương, ngoài việc luôn muốn cạnh bên người yêu thì cũng có cả việc mong muốn đối phương bình an.
Cố gắng làm bản thân thanh tĩnh, mưa không lớn nhưng quá dai dẳng quả thật điều này làm Nghiêm có chút yếu sức. Ngôi nhà này tại vị trí này chỉ hi vọng không phải là một nơi dừng chân của lâm tặc hay những thành phần bất hảo.
Còn định nói Hạ hay là từ bỏ thì cánh cửa cũng bật mở. Theo quán tình Nghiêm hơi nhướng người kéo chị ấy cạnh mình.
Phía trước là 2 cô gái, cả hai đều có thể nói là xinh đẹp cùng ưa nhìn. Ăn mặc lịch sử, bất quá hiện tại có chút chật vật. Đầu tóc ướt, khuôn mặt cũng lấm lem, cả thân người cũng dính nhiều cỏ dại, tay chân cũng có vết thương. Đặc biệt cô gái mặc sơ mi sọc caro này vẫn rất cảnh giác nhìn anh ta. Khuôn mặt tái nhợt thế kia mà vẫn ngoan cường, cười trong lòng. Không quá khó để anh ta nhận ra họ là một đôi, bàn tay nắm chặt như thế, ánh mắt của cô gái xinh đẹp cạnh bên vẫn chăm chú nhìn từng biểu hiện của cô gái mặc áo sơ mi này.
Có ngạc nhiên cũng có chần chừ, nhưng khi quyết định gõ cửa nhờ giúp đỡ thì cũng đã là đánh liều một lần nữa. Ngoài trời mưa càng lúc càng dày, không có dấu hiệu ngưng, bốn bề cây xanh nhiều hơn nhà cửa, trời cũng nhá nhem rồi, hình như cũng không còn sự lựa chọn.
Phối hợp để Hạ giúp mình uống nước, Nghiêm không phủ nhận cả người đang có chút vô lực vì mệt, dòng nước ấm vào khoan miệng rồi tràn xuống cuống họng sau cùng dừng lại ở bụng, quả thật làm Nghiêm dễ chịu hơn.
Nhìn hai cô gái đối diện vẫn đang vừa cảnh giác vừa khó xử, người đàn ông mỉm cười. Hai cô gái này có vẻ cũng rối trí với tình huống này, bất quả nhìn sơ cũng không phải chỉ là 2 cô gái chân yếu tay mềm, hay là quá vô tư đơn giản.
Sự nhiệt tình này đúng là ngoài ý muốn.
Không nói thêm gì người đàn ông chỉ gật đầu thay câu trả lời rồi cũng khuất dạng sau cánh cửa. Cứ giống như anh ta bước vào một không gian khác cách biệt với nơi Nghiêm cùng Hạ đang ngồi. Nói đúng hơn nơi này giống một căn nhà thu nhỏ vậy.
Đương nhiên Nghiêm cùng Hạ càng không biết mình là đang bị công khai nhìn thấy.
Nhắm mắt lại cứ như che đi chút suy tư mông lung, người đàn ông đang tựa đầu giường cũng không nói thêm gì.
Cuộc sống chính là như vậy.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)