Không thể không khen nam tử bán hàng quả thật rất chuyên nghiệp, chỉ đứng xa đợi các nàng đùa giỡn chứ không hối thúc hay lại gần làm phiền.
Nhưng bên đây cả bọn cũng không để người khác đợi lâu, chỉ giải thích sơ bộ liền bắt đầu tiến qua xem binh khí.
Hắn thấy các nàng liền quay ra sau ngăn khoá giữa phòng, dán một tấm phù lên tủ khoá khổng lồ. Ổ khoá tròn liền phát sáng rồi quay mấy vòng thì liền mở ra, hiện ra bên trong là năm hộp gỗ lớn nhỏ khác nhau.
Nam tử bán hàng cầm lên chiếc hộp hình trụ dài ngoài cùng, nhẹ nhàng tháo nắp gỗ đưa lên trước người, trước mắt mọi người là một cây thương thân xanh, đầu bạc, trong vô cùng tinh mỹ, rất phù hợp với thị hiếu nữ tu sĩ.
"Đây là Điệu Thổ Thương, tác phẩm của Linh Lung tiên sinh. Thương được thiết kế vô cùng tinh tế để toàn bộ linh khí tập trung ở mũi, một đâm đầu thương có thể nhẹ nhàng xuyên thủng cả thổ hệ thối thể trung kì linh khí. Thân thương cực kì cứng cáp, có sức phòng thủ rất mạnh mẽ, công thủ toàn diện, thích hợp nhất cho kim hệ tu sĩ sử dụng."
Hay cho có tên "Điệu thổ thương", quả thật thiết kế rất tinh tế. Lý Diệu Hoàng dán mắt chăm chú lên trường thương, ngứa nghề bắt đầu phân tích.
Thân thương là thổ hệ hợp kim, đầu thương là thuần kim thuộc tính khoáng sản. Theo ngũ hành thổ sinh kim, thương được sắp xếp theo trận pháp, khi tấn công thổ hệ thuộc tính ở thân sẽ nhanh chóng tập trung lên đầu thương, bổ xung uy lực cho kim hệ làm mũi sắc bén đến cực điểm, từ đó tăng mạnh lực công kích.
Thương lại là binh khí có độ cơ động thấp, rất khó khăn khi gặp phải đối thủ kề sát hãm công, nhưng thanh thương này thân lại được làm từ thổ hệ có sức phòng thủ mạnh mẽ, phần nào bù đắp được khuyết điểm của chủng loại binh khí.
"Chậc". Lý Diệu Hoàng nghĩ tới đây bổng nhiên chật lưỡi, chỉ đáng tiếc, được rèn luyện tài phẩm giai quá thấp, chỉ là cấp 4 5, tuy nhờ vào thiết kế chặt chẻ mà đã tối đa sức mạnh, nhưng cũng vì thiết kế quá chặt chẻ như vậy nên về sau rất khó thăng cấp lên nữa. Thanh thương này chỉ thích hợp dùng đến kim đan trung, hậu kì rồi nên thay thế.
Xem ra vị Linh Lung tiên sinh này là người mới, còn chưa đủ điều kiện hoàn mỹ, nên chỉ có thể dùng luyện tài cấp thấp và nhờ tài luyện chế binh khí để kiếm lời.
Ngũ nữ chỉ có Lý Diệu Hoàng là có thể sử dụng kim hệ và thương thuần thục. Mà nàng lại quá nghèo nên chắc chắn sẽ không mua, nên mọi người đều chỉ gật đầu mà không ai nói gì.
Nam tử bán hàng hiểu ý, tiếp tục lấy ra một hộp gỗ khác. Lần này là một đôi giày màu đen, cổ cao, nam nữ đều mang được:
"Thưa các vị tiên tử, đây là Bazan hài, do Văn Linh đại sư dùng Bazan tầm chế tạo ra. Một dậm có thể hình thành một ngọn núi nhỏ, có thể di chuyển trên mọi địa hình trên mặt đất, từ vách đá gồ ghề đến bùng lầy mỏng yếu. Tuy là thổ hệ, nhưng thích hợp cho mọi thuộc tính linh căn."
Bạch Vân chọt chọt eo Huỳnh Giao: "A Giao Ngốc, ngươi lao lên chém người cần tiếp cận nhanh, rất hợp với ngươi."
Huỳnh Giao lắc lắc đầu giải thích: "Lần trước cô Kỳ Minh có cho ta một đôi lôi hệ rồi á, tuy hơi kém hơn một chút nhưng hai đôi giày là lãng phí nha."
"Hừ, khoe khoan, dù sao ta cũng có binh khí rồi. Mà đánh bọn hắc y nhân này cũng thật có lời a, hai món linh khí thối thể a". Bạch Vân vẫn còn bực tức vì chỉ có mình không có đồ nên giọng hầm hừ giận chó đánh mèo Huỳnh Giao.
Trong khi các nàng cãi nhau đã có người đem "Lam ao thạch" cùng khoáng sản băng hệ 5 giai tới. Nhan Hồng Anh đứng phía sau nhận lấy đặt lên bàn, rồi nói gì đó với người đưa đồ. Chỉ thấy hắn gật đầu liền ôm quyền vội vã bước đi.
Mặc khác Lục Linh bên cạnh nhìn Bạch Vân mà cười khổ. Lúc thấy nàng xong rồi, mới nhìn qua nam tử bán hàng tiếp tục:
"Mời tiếp tục."
Hắn gật đầu rồi lấy ra thêm một hộp khác. Binh khí lần này là một vòng tay có mặt hình giọt nước. Hắn cầm lên, tiếp tục giải thích:
"Đây là Sương Linh mề đay, là một trong số ít linh khí mà Khuyết Dương đại sư chế tạo, nên chất lượng là không cần bàn cải. Mề đay được làm từ tất cả bằng ngũ, lục giai luyện tài, thích hợp nhất cho ma pháp sư thuỷ hệ nhưng băng hệ cũng có thể dùng. Mời các vị tiên tử xem qua."
Huỳnh Giao thắc mắc nghiên đầu: "Khuyết Dương đại sư nổi tiếng lắm sao dạ?"
Lý Diệu Hoàng hiếm thấy tự giác giải thích:
"Khuyết Dương đại sư còn hay được gọi là Kim Sắc đại sư. Sở dĩ có biệt hiệu như vậy vì ông ta chỉ luyện chế binh khí bằng luyện tài cấp cao, phù ấn cấp cao có cùng một loại thuộc tính, nên phẩm chất binh khí luyện ra thường rất lớn. Nhưng cách luyện chế rất đơn giản, chỉ khai thác tối đa tiềm năng của luyện tài cấp cao. Cũng vì vậy không cần nhiều loại thuộc tính hổ trợ lẫn nhau mà binh khí luyện chế ra vẫn có thể phát huy ra uy lực rất mạnh mẽ."
"Ngươi biết?". Tần Hạ Băng như thấy được điều gì kinh ngạc.
"Ta dù gì cũng là luyện khí sư có được hay không?"
" 'Song nha thuẫn' của ngươi cũng là thuần thổ hệ, là dựa theo cách luyện chế đó?". Lục Linh thì hiếu kì hỏi.
Lý Diệu Hoàng lắc đầu: "Khác nhau. Binh khí của Khuyết Dương đại sư luyện chế nếu muốn thăng cấp cần gỡ bỏ ra hết, rồi mới có thể sắp xếp lại và chèn thêm luyện tài.
Còn của ta thì đã chừa khoảng 3 4 chỗ trống từ lúc đầu, ngày sau chỉ cần gỡ bỏ một ít hoặc không gỡ bỏ vẫn có thể nâng cấp. Tất nhiên là sẽ giảm uy lực lúc chưa hoàn thiện, nhưng có thể bảo đảm là binh khí theo ta cả đời, hơn nữa, quan trọng nhất là rất đỡ mệt!!!"
Tần Hạ Băng che trán nhức đầu: "Lý do quan trọng nhất của ngươi là vậy sao?"
Lý Diệu Hoàng lại ưỡn ngực tự hào: "Đúng vậy, quá thông minh phải không?"
Nam tử bán hàng nhậy bén, liền vội vã chen ngang, bắt đầu mời chào Lý Diệu Hoàng:
"Tiên tử cũng là luyện khí sư sao? Vậy thì thật vinh dự cho bổn điểm. Có thể cho tiểu nhân xem sơ qua binh khí mà người luyện chế được không?"
Lý Diệu Hoàng không ra vẻ mà gật đầu lấy ra "Song Nha thuẫn" đưa cho hắn.
Nam tử bán hàng cũng là người có nghề, cẩn thận hai tay tiếp nhận, đảo mắt từ từ phân tích.
Thuẫn này là làm từ kim loại thổ hệ ngũ giai hạ phẩm và một hỗn hợp xương rất phức tạp của hai loại yêu thú tu vi không cao, nhưng cư nhiên lại trộn lên tới 6 giai trung phẩm!!!!
Mặt khiên là da cùng nanh của một con thổ hệ yêu xà trúc cơ đỉnh phong, được sắp xếp chừa nhiều khoảng trống khéo léo, để về sau tất cả có thể hổ trợ luyện tài cấp cao mới chèn vào và giúp nó dễ dàng hoà hợp, bộc phát và gia tăng uy lực ở mức tối đa.
Bề ngoài không phải quá đẹp mắt nhưng sử dụng cực kì thuận tay, dễ dàng điều khiển. Thiên!!! Mọi thứ đều có phong phạm của một đại sư tương lai. Tuy uy lực chưa hoàn hảo nhưng đó lại là phong cách riêng của mỗi luyện khí sư. Chỉ dựa vào cách trộn hợp kim thần bí này cũng đủ thấy tiểu cô nương trước mặt hắn là gà đẻ trứng vàng. 14 - 15 tuổi tiểu cô nương quả thật là thiên tài luyện khí.
Sau khi phân tích được một nữa mắt nam tử bán hàng đã sáng như bóng đèn, lúc hoàn thành thì cố làm vẻ bình tỉnh nhưng thật vô phương, hắn cẩn thận trả lại "Song nha thuẫn" , kèm thêm một lệnh bài mặt dưới có tên mình cho Lý Diệu Hoàng run run nói:
"Tiên.. Tiên tử, sau này nếu người có nhu cầu bán binh khí luyện chế cứ cầm lệnh bài này tới chi nhánh của Long Vân Các. Đảm bảo sẽ được tính giá ưu đãi. Còn nếu ký hợp đồng, mỗi tháng chúng ta sẽ cung cấp cho tiên tử một số luyện tài theo yêu cầu, tiên tử có thể cầm 5 thành tiền lời. Nhưng có điều, đồ được cung cấp chỉ giới hạn ngũ giai trở xuống."
Lý Diệu Hoàng lật qua lật lại lệnh bài vài lần liền gật đầu chấp thuận:
"Được, nhưng đợi ta nhập học ổn định rồi sẽ liên lạc sau, A Tài ca."
A Tài liền hào phóng ôm quyền đồng ý: "Tiên tử cứ thông thả."
"Ngươi cũng đừng chờ mong nhiều quá. Không chừng năm mười năm gì đó người này mới luyện được 1 món binh khí". Tần Hạ Băng thấy A Tài hưng phấn như vậy thì lại che trán.
Lý Diệu Hoàng đang định phản bác thì vừa lúc Nhan Hồng Anh đi lại chen lời:
"Đồ tới rồi."
Phía sau nàng là hai nhân viên đang cầm theo ba hộp gỗ. Một hộp là "Lam ao thạch", một hộp là khoáng sản luyện tài 5 giai băng hệ, hộp lớn nhất còn lại là một bộ đồ nghề của luyện khí sư cực phẩm, loại tốt nhất.
Tần Hạ Băng, Bạch Vân chỉ khẽ đảo mắt rồi đều nhất trí tiến lên xem phần của mình.
Lý Diệu Hoàng thì chỉ đứng tại chỗ nhìn bộ đồ nghề gồm búa, kèm, cát làm khung, đồ mày,... đầy đủ tất cả. Nàng nào không biết Nhan Hồng Anh muốn làm gì, nhưng thứ này thật sự quá quí giá, đánh bại 100 thối thể cảnh cũng chưa đủ đổi. Vẫn như thường lệ định từ chối thì Nhan Hồng Anh quăng cho nàng một tờ giấy, nhếch mắt bắt đầu thuyết phục:
"Giấy nợ. Cho em một trăm năm để trả, cô còn được tiền lời gấp đôi. Hắc y nhân tính riêng. Thế nào? Thuyết phục?"
Lý Diệu Hoàng rất xúc động, nhưng nào dám bất cẩn như vậy, chỉ cúi đầu suy nghĩ. Cho đến khi A Tài bắt đầu đòi giảm giá nàng mới ngăn lại đồng ý:
"Được, 100 năm sau em cũng luyện thành tốc độ chạy trốn của Bạch Vân."
Mới vừa trả 50 trung phẩm linh thạch mua xong "Lam ao thạch" , Bạch Vân chột dạ "Ách" một tiếng nhưng sao có thể chịu thua thiệt:
"Ách, ngươi còn lâu mới luyện được. Phải trải qua trăm đắng ngàn cay mới lĩnh hội thành thục có biết không?"
Lý Diệu Hoàng như muốn bái sư:
"Ngươi có thể chia sẻ kinh nghiệm?"
Tần Hạ Băng vừa trả lại không mua luyện tài 5 giai, nghe đối thoại của hai nàng lại che trán nhức đầu:
"Hai người các ngươi đang chia sẻ kinh nghiệm giật đồ ngay trước mặt chủ nợ."
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)