Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 117: Đứng lên

387 0 1 0

"Graoooo~~~". Một con hắc kì oai vệ đứng giữa mãnh rừng ngửa đầu lên trời gầm lớn.

 

Mấy trăm quả cầu trắng xoá đang lơ lững trong màn sương âm u xung quanh nó theo đó sụt giảm tốc độ, gần như đã là bất động trên không trung.

 

vù, vù, vù, vù,.. Vô số tia lửa đen ngồm bổng xuất hiện bốn phương tám hướng, đồng loạt bắn tới hai phía những khối linh lực đó, tạo thành một lằng ranh hắc diễm ngay giữa bọn chúng. 

 

Xẹt, xẹt, xẹt, xẹt,... 

 

Tuy không sắc bén nhưng nhờ chênh lệch tốc độ và lực hút mạnh mẽ chính giữa hai phe mà mấy trăm tia hắc diễm lại dễ dàng xé đôi toàn bộ quả cầu linh lực. Số lượng trong tích tắt đã nhân hai, ngàn quả cầu linh lực vẫn tiếp tục bị chia nhỏ!!

 

Cách hắc kì lân một đoạn là một cô gái toàn thân giáp phục đen láy oai phong, hai tay nhanh như chớp vung một sợi xích đen ngồm dày ngoằn ra xung quanh, cả thân người nàng cũng uyển chuyển khéo léo chuyển động, hướng tấm áo choàng cháy rực hắc diễm sau lưng bắn những tia lửa tới nơi xích đen không thể chạm tới để xé rách những quả cầu linh lực trắng tinh ở đó.

 

Vù, vù, vù, vù, vù,...

 

Tuy vậy nhưng động tác xinh đẹp như bay múa, dũng mãnh như vũ bảo của Lý Diệu Hoàng lại không mấy hiệu quả, 30 giây trôi qua số lượng quả cầu chia ra chỉ bằng một nữa so với A Ngao.

 

Nhưng nàng cũng không thể làm gì thêm ngoài điên cuồng tiếp tục vung xích, nàng không giống như A Ngao kim đan kì có thể kết hợp ám hệ lĩnh vực làm chậm tốc độ rơi của mấy quả cầu linh lực và tiềm năng của thiên linh căn giúp điều khiển ám hệ linh lực càng ngày càng thành thục.

 

Nàng ngay cả ngũ hành thiên can giáp cũng đã lấy ra, Như Lai Tạng Kinh dùng để tăng uy lực thì đã bị bức bách tới mức độ tăng cấp lên sứ giả pháp thân tầng 15 luôn rồi, nhưng khoảng cách tới chỉ tiêu hoàn thành bài tập chỉ ngày một xa. 

 

Nhưng dù có vậy thì ánh mắt Lý Diệu Hoàng chưa hề có một tia do dự, nàng tuyệt đối không thể để mình bị phát hiện được, nàng không muốn phải rời xa hay liên luỵ mọi người lần nào nữa!! 

 

Vù, Vù, Vù,.. Bàn tay thon dài tinh xảo của Lý Diệu Hoàng cứ thế rỉ máu cùng một chấp niệm nắm chặc "Ám Linh xích" tiếp tục vung.

 

Hai ngày một đêm không nghĩ tập luyện trôi qua thì A Ngao là người có thành tựu rõ ràng nhất, còn Lý Diệu Hoàng thì khả năng điều khiển linh khí cũng như sức chịu đựng cơ thể đã tới giới hạn, điều này cũng làm Trác Dịu Xuân ngoài dự kiến, nhưng tiến độ hiện tại của nha đầu này cũng đã có thể nói là nghịch thiên, chắc là mức độ bài tập nàng đưa ra có hơi hà khắc, trình độ này đã có thể tập luyện bài tiếp theo. 

 

Trác Dịu Xuân phủi áo đứng lên, nhưng chỉ kịp nở nụ cười thì trước mặt nàng lại có dị tượng.

 

"Aaaaaaaaa~". Lý Diệu Hoàng bổng thét dài, cổ tay trái vẫn đang tiếp tục vung xích của nàng bất ngờ xuất hiện thêm một vòng tay tinh xảo ánh lên ngân sắc chói mắt!

 

"Graoooo~~". Băng Băng đứng phía trước Trác Dịu Xuân cũng ngẩng đầu gầm lên rồi cả người lan toả ngân quang!

 

Một dòng chảy liên linh phong hệ linh khí hình thành rồi luân phiên di chuyển giữa "Miêu Linh" và Băng Băng!!

 

xẹt, xẹt, xẹt, xẹt,...

 

Những đốm "Ám Vong hoả" li nhi đang bắn ra xung quanh Lý Diệu Hoàng bổng trở nên sắc bén rợn người mà chỉ trong tích tắt đã cắt qua, chia mười hàng trăm quả cầu linh lực!!

 

"A". Nhưng nàng cũng liền ngã uỵ hai gối!

 

"Graoo". Băng Băng thét lên nhưng, Vù, Trác Dịu Xuân đã xuất hiện kế bên đỡ lấy Lý Diệu Hoàng trước.

 

Bất tỉnh rồi à? Trác Dịu Xuân nhìn thiếu nữ hờ hững nhễ nhại mồ hôi nhắm nghiền hai mắt trên vai mình mà môi nhếch cao vui vẻ. Khi nãy chắc có lẽ là Song Tích, trạng thái kết hợp hai thuộc tính linh lực thành một ở mức hoàn hảo mà sinh ra một thuộc tính khác mạnh mẽ hơn gấp bội phần.

 

Không ngờ một ngũ linh căn trúc cơ tầng 4 lại có thể sử dụng trạng thái mà xưa nay chỉ có song linh căn thiên tài ngàn năm mới có thể sử dụng. 

 

Chắc có lẽ mấu chốt là nằm ở "ba cây" - Kim, Mộc, Thuỷ linh căn của nha đầu này hiếm thấy no đủ nên sinh ra Ám hệ và Phong hệ thuộc tính đủ tinh thuần như Song linh căn thiên tài tu sĩ, lại nhờ ý chí rắn rõi của nàng ta đã làm Ám hệ linh khí kích hoạt hết tìm năng giải chữ "chia" kia mà tìm đến thứ sắc bén nhất để mở ra một chân trời hoàn toàn mới.

 

Đây mới thật là con đường tu luyện của ngũ linh căn, Trác Dịu Xuân cũng có tí tự trách nhưng trên hết là vui mừng, nhờ có thêm "Ám Vong hoả" nên thuộc tính mới chẳng những mang hình dạng mà còn lấy Ám hệ thuộc tính làm chủ đạo.

 

Điều đó cũng đồng nghĩa Ám hệ đang là thuộc tính đừng đầu trong người Lý Diệu Hoàng, dù kết hợp với bất kì thuộc tính nào trong tám thuộc tính còn lại thì "Song tích" vẫn sẽ mang nhiều tính chất của Ám hệ linh khí nhất. 

 

Mà nàng lại rất am hiểu Ám hệ thuộc tính nên có thể hổ trợ Lý Diệu Hoàng rất nhiều trong giai đoạn "Hòa Tích" này.

 

(Ám hệ —> đa phần là Thuỷ hệ + Mộc Hệ

Phong hệ —> đa phần là Thuỷ hệ + Kim hệ

Mà Kim, Mộc, Thuỷ là ba cây linh căn duy nhất Lý Diệu Hoàng hoàn thiện sau một quá trình day dẳng chết đi sống lại)

 

Mê mang suốt ba canh giờ, Lý Diệu Hoàng tỉnh lại lần nữa thì được Trác Dịu Xuân giải thích lại mọi chuyện, nàng thật sự mừng như điên, việc tập luyện giờ đây đã quay trở về đúng sở trường của nàng - Làm việc thông minh.

 

Nhưng dù không có sự giám sát của Trác viện trưởng thì một ngày Lý Diệu Hoàng cũng chỉ ngồi yên suy nghĩ và hỏi đáp với Trác Dịu Xuân 1 canh giờ rồi lại đứng lên chăm chỉ tiếp tục tập luyện và thất bại.

 

Cứ thế thời gian lại trôi qua.

 

Năm ngày sau.

 

"Graoo~". A Ngao ngẩng đầu rống to.

 

Màn sương đen ngồm đã ngưng thật xung quanh nàng theo đó chuyển động dữ dội như một hồ nước, dấp diu hàng ngàn khối tròn mờ nhạt nhỏ nhắn, nhầm tăng lực hổ trợ cho hai lằng nứt hắc diễm chằn chịt hai bên đầu mỗi khối tròn hút lấy nhau.

 

Xẹt. Một ngọn Ám Vong hỏa chia tách 1 một khối năng lượng ra thành 20 khối nhỏ!

 

Xẹt, Xẹt, Xẹt, Xẹt,... Trong tích tắc xung quanh A Ngao đã có hơn vạn khối tròn li ti đến nổi chỉ nhãn lực của tu sĩ thối thể mới có thể thấy được!

 

"Rất tốt!". Trác Dịu Xuân chậm rãi bước tới gật đầu khen gợi, nếu cố gắng thì A Ngao sớm muộn gì cũng là học sinh trân truyền của nàng.

 

"Grao, grao". Băng Băng liền chạy lại phản đối Trác Dịu Xuân sờ đầu A Ngao, trong ánh mắt như còn cái gì khác.

 

"Sao ngươi không đi ăn nữa đi?". Nhớ năm xưa kêu ngươi đi tu luyện thì ngươi lại trốn đi ăn với ngủ, giờ lại đòi chỉ điểm tu luyện là sao nha. Trác Dịu Xuân bỉu môi khinh bỉ tới đây thì bổng cảm thấy gì liền quay người sang trái, rồi môi nàng lại khẽ nhếch lên.

 

Lý Diệu Hoàng hai mắt nhắm nghiền gần hai mươi phút lúc này mở ra lần nữa, tay vung thẳng "Ám Linh" lên cao, keng, phá huỷ khối linh khí ra thành hai mãnh rơi xuống.

 

vù vù... Tay nàng liền uyển chuyển xoay vòng, "Ám Linh" theo đó rủ xuống bao bộc xung quanh tạo thành một kết giới hình cung.

 

Engg~. "Miêu Linh" trên cổ tay ngân lên.

 

vù vù vù... Tầng sương mờ ảo khắp kết giới bắt đầu ngưng thật thành vô số đốm lửa nhỏ đen ngồm.

 

Chíu chíu chíu chíu chíu.... Những tia lửa nhỏ cháy rực như có lực hút mà cứ hai ngọn lại lao nhanh vào dung nhập với nhau rồi biến lớn.

 

Xẹt. Nhưng ngọn lửa lớn mới thình thành lại trong tích tắc bị những ngọn kế bên hút lấy mà chia đôi lần nữa.

 

xẹt, xẹt, Xẹt, XẸT,.. Cứ như thế hợp tách liên miên thì tốc độ chuyển động của những ngọn Ám Linh hoả nhỏ nhắn ngày càng chóng mặt, nhưng độ sắc bén thì chẳng thua kém những phong châm Lý Diệu Hoàng hay dùng chút nào!

 

Chúng cứ như vô số hắc diệm đảo điên cuồng vũ đâm tới chia đôi những khối linh khí trắng tinh đang rơi xuống, rồi lại dùng lực hút nâng những mạnh nhỏ mới hình thành lên cao.

 

Nhìn từ bên ngoài thì Lý Diệu Hoàng lúc này như là sử dụng chiêu kết giới gió khi trước, chỉ có điều gió lúc này là những tia hắc diễm cháy rực và tốc độ bay của Ám Vong hoả lại nhanh hơn gấp 30 lần những tia gió khi xưa!!!

 

Rất tốt! Trác Dịu Xuân môi càng nhếch cao, tận dụng lực hút của Ám hệ để gia tăng tốc độ cho những ngọn lửa sắc bén của thuộc tính mới nhanh chóng cắt qua mục tiêu, cuối cùng cũng làm được.

 

Tuy vẫn chưa điều khiển được từng tia lửa chuyển động theo ý muốn nhưng thần thức của nha đầu này đạt tới mức này cũng đã đủ khiếp người, lúc này còn nhiều chuyện quan trọng hơn nên làm.

 

Xẹttt~.

 

Năm phút trôi qua, Lý Diệu Hoàng dứt khoát chuyển tay vung mạnh Ám Linh lần cuối, gần vạn mãnh nhỏ linh khí đồng loạt bị hắc diễm cắt đôi lần nữa, số lượng khối tròn li ti xung quanh nàng đã nhân hai, tổng số xem như đã xê xích với số lượng của A Ngao lúc nãy.

 

"Bộp, bộp,..". Trác Dịu Xuân vỗ tay khen ngợi: 

 

"Tốt lắm, giờ em có thể nghĩ ngơi". Rồi lại xoay sang Băng Băng:

 

"Ngươi chuẩn bị đi tiểu miêu, sắp tới cho ngươi chém các nàng."

 

"Grao". Băng Băng liếc xéo A Ngao một cái.

 

"Ngươi đàng quàng một chút nha, nếu các nàng tiến bộ nhanh không chừng đây là cơ hội tốt cho ngươi tập luyện."

 

"Grao grao". Băng Băng hớn hỡ quẩy đuôi gào lên hai tiếng nghiêm trang như muốn "nhất định" rồi lại tiếp tục trừng A Ngao.

 

"Hừ, ngươi chưa biết nói nên ta không hiểu gì đâu."

 

"Graoooo". Băng Băng lại bị làm cho giận lên lần nữa rồi nha, liền nhào lại cùng đầu A Ngao xấu tính.

 

"Cô Dịu Xuân, có thể cho em hỏi cái này được không?"

 

"Cứ hỏi". Trác Dịu Xuân mỉm cười đáp lại Lý Diệu Hoàng đang mệt mõi ngồi bệch trên đất.

 

"Nếu em kết hợp ám hệ với....."

 

Lý Diệu Hoàng hỏi thêm một lúc thì liền đứng lên cùng A Ngao tiếp tục bài tập thứ hai, hấp thu rồi làm nổ tung dao gió của Băng Băng.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16