Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 137: Uống trà

491 0 0 0

Kỳ Minh tiếp tục cắt nghĩa cho hai cô học trò:

 

"Bỏ qua việc khi luyện lên pháp khí thì binh khí sẽ cùng có liên kết rất mạnh với chủ nhân thì có hai lí do giúp hai bé cưng 'Ánh Lóe' và 'Minh Hỏa' của ta liên kết mạnh nhau như vậy:

 

Đầu tiên là phương pháp luyện khí". Tới đây Kỳ Minh vừa dùng pháp bảo hình chiếu diễn hoạt lại quá trình rèn khí vừa chậm rải giải thích:

 

"Chọn đúng ngày giờ và phương hướng thích hợp, vì là Lôi - Hỏa song kiếm nên ta sẽ chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu trước rồi chọn hướng Tây Nam, 5 giờ 30 sáng lúc mặt trời vừa ló dạng và các đám mây vong thường tích tụ...

 

Khi rèn hình dạng thì rèn một lúc cả hai, sao cho...

 

Lưu ý là giai đoạn tuốt bắc buộc...

 

Giai đoạn này nhất định...

 

Tuyệt đối không để thân kiếm...

 

........"

 

Quá trình diễn giải của Kỳ Minh có thêm cỡ gần trăm chữ 'Bắt buộc' và 'Tuyệt đối' nữa, Lý Diệu Hoàng và Âu Dương Như Ngọc đứng xem mà mồ hôi cũng thắm ướt cả sóng lưng.

 

Muốn làm được như cô Kỳ Minh thì cần kiến thức sâu rộng mới có thể tư duy được như thế là một chuyện, yêu cầu quá nhiều kỹ thuật đẳng cấp cao là một chuyện khác, muốn hoàn toàn thành thục những thứ này bắt buộc phải cần rất nhiều thời gian để thực hành, nhưng điều đó chỉ làm hai cô gái trẻ hứng khởi mà thôi. 

 

Lý Diệu Hoàng thì chỉ tự học, Âu Dương Như Ngọc thì rất ham chơi, nên đến giờ thì hai kẻ lười biếng này đạt đến đẳng cấp đại sư trong luyện khí thuật đa phần chỉ dựa vào thiên phú, dựa vào 'Trực giác bản năng' của một thiên tài mách bảo mà thôi. 

 

Giờ đây khi được Kỳ Minh tận tình thị phạm thì các nàng như mở ra một chân trời mới nữa, phần cơ bản phần nào được cũng cố, trình độ luyện khí chắc chắn sẽ tiến bộ nhanh chóng. 

 

Tất nhiên cũng sẽ có các phần hai thiếu nữ không làm nổi, vì cũng giống như Lý Diệu Hoàng rất nhạy bén với hợp kim vậy, Kỳ Minh rất nhạy bén với các loại luyện tài.

 

'Trực giác bản năng' của nàng là suy đoán nguồn góc của các loại luyện tài, phương pháp thích hợp nhất để rèn chúng và hệ quả của hai loại luyện tài sẽ như thế nào khi tiếp xúc với nhau.

 

Lý Diệu Hoàng và Âu Dương Như Ngọc biết những điều đó là đặc trưng riêng của mỗi đại sư nên rất khó cưỡng cầu, muốn thì cũng cần rất nhiều thời gian nên lúc này hai nàng chỉ tập trung nghe phần kỹ thuật mà thôi.

 

Quyết định này của hai học trò thật rất đúng đắn, Kỳ Minh có ý đồ riêng nên chỉ lướt qua một lần mà không cho các nàng cơ hội đặt câu hỏi gì đã đến nguyên nhân thứ hai: 

 

"Thứ hai tất nhiên là luyện tài của chúng rất mật thiết với nhau. Chủ tài và bảy món phụ liệu trong bộ binh khí của ta đều được đào chung một quặng mỏ, hơn nữa hai loại chủ tài còn thuộc loại Lôi - Hỏa song tài cộng sinh với nhau nữa. 

 

Nhưng điểm hạn chế hai ngươi đã thấy rõ, tìm được những loại luyện tài như thế này quá hi hữu, nên phương pháp rèn thành một bộ của ta rất hạn chế, nếu khi xưa không có sư phụ thì còn lâu ta mới kiếm đủ luyện tài." 

 

Trầm ngâm chỉ một câu thì Kỳ Minh liền tươi cười nhìn sang Âu Dương Như Ngọc:

 

"Nếu muốn học hỏi 'một bộ' thì phải hỏi vị đại sư còn lại rồi."

 

"Hì Hì, cô Kỳ Kỳ thật là, đừng chọc em". Âu Dương Như Ngọc đánh vai Kỳ Minh mấy cái rồi lập tức tế xuất 'Vũ Khuynh' song kiếm để lên bàn.

 

Nhưng được một nữa nàng bổng sửng người giây lát rồi đỏ mặt rụt cổ nhìn chằm chằm Lý Diệu Hoàng:

 

"N-ngươi chỉ được nhìn thôi, không được s-s-sờ đó."

 

Ách, Lý Diệu Hoàng bổng nhớ lại đối phương tới tận chín món linh khí: linh kiếm, bao tay, giầy, dây chuyền, vòng tay, bông tai, nhẫn và cả ÁO nữa. 

 

Nàng lập tức gật đầu lia lịa rồi quay người lại nhắm mắt khẳng khái: 

 

"T-tất nhiên, ngươi đừng lo lắng, t-ta sẽ không.."

 

"Hì hì". Âu Dương Như Ngọc che môi cười khẽ, thật rất dễ thương nha, nàng bước lại gần sau vai đối phương trêu chọc: 

 

"Sẽ không cái gì?"

 

"....". Lý Diệu Hoàng im lặng không trả lời chỉ làm Âu Dương Như Ngọc được nước lấn tới, trực tiếp chạy lại lây lây tay nàng:

 

"Nè~~, sẽ không cái gì dạ?"

 

"Ai, ai, hai ngươi nhanh lẹ một chút đi". Kỳ Minh nhịn không nổi đã lên tiếng, làm nàng thật nhớ Sương Sương quá là một nha, bất ngờ là hai.

 

Hình như lúc trước Như Ngọc cũng hay lầy lội xin đi chung với nhóm Tần Hạ Băng ra khỏi học viện nha, không ngờ hai người này lại quen trước đó nữa, thật bất ngờ!!! Kỳ Minh đầu gỗ với tư tưởng đánh bậy đánh bạ hối thúc hai cô học trò thành công.

 

 "Ùm". Ai mà chỉ mặc không linh khí cơ chứ? Lỡ gặp pháp trận gì đó làm nó biến mất không phải nguy to sao? Âu Dương Như Ngọc cười hì hì nhẹ nhàng cởi chiếc áo linh khí dễ thương ra, bên trong vẫn còn mặt một chiếc hồng y dễ thương khác!!

 

"Xong rồi."

 

Lý Diệu Hoàng lập tức quay lại, để niềm đam mê luyện khí lấn áp tất cả những cảm xúc khác.

 

Nàng nhìn chín món cực phẩm linh khí trên bàn và nhớ lại cuộc bàn luận về luyện khí thuật với Âu Dương Như Ngọc ban nãy. 

 

Tuy nói là bàn luận nhưng đa số chỉ là đối phương nói mà thôi, còn người hướng nội như nàng chỉ yên lặng lắng nghe không chen lời nổi, nhưng cũng nhờ vậy mà lúc này Lý Diệu Hoàng rất dễ dàng đối chiếu so sánh với hiện vật mà đã tìm được điểm mấu chốt trong thuật luyện khí của cô bạn đồng nghiệp.

 

'Trực giác bản năng' của Âu Dương Như Ngọc là sự nhạy cảm với các phù ấn thuộc tính. 

 

Trước tiên hãy xét về những món binh khí đơn lẽ mà nàng ta luyện chế, gần với Lý Diệu Hoàng nhất là Yến Phong. 

 

Yến Phong được làm từ ba loại luyện tài ba thuộc tính khác nhau: Phong, Quang, Hỏa, nhưng liên kết của nó quá chặc chẽ, không thể thêm bớt bất cứ thứ gì khác nữa. 

 

Mấu chốt ở hai chỗ: cách sắp xếp là một, thứ hai là vô số phù ấn tinh diệu nằm ở chốt nối các phần của phi kiếm. 

 

Nếu gọi quang hệ luyên tài là màu vàng, hỏa hệ luyện tài là đỏ, thì những phù ấn của Âu Dương Như Ngọc đặt ngay các khớp nối của Yến Phong là vô số màu sắc ở miền giao nhau giữa hai tông màu đó. 

 

Thật quá tinh dịu và khéo léo, nhưng cô bạn không dừng lại mà đã nâng cấp chúng thành công để rèn ra bộ trang bị chín món bá đạo trước mắt Lý Diệu Hoàng đây.

 

Chín món linh khí hai thuộc tính như một thể hoàn chỉnh với nhau, tất cả được liên kết bằng vô số những phù ấn còn bá đạo và có độ khó cao còn hơn Yến Phong, nhưng khó khăn này quả thật rất xứng đáng.

 

Vì nhờ cách luyện thành bộ này mà từng món binh khí đơn lẽ không cần phải được thiết kế chặc chẽ đến mức không thể nâng cấp được như Yến Phong nữa mà vẫn có thể phóng thích hoàn toàn uy lực!!

 

Một bộ trang bị hoàn hảo có thể nâng cấp, phong cách luyện khí này quá lợi hại, Lý Diệu Hoàng biết thứ mà mình cần phải học là cách dùng phù ấn này, vì tìm một ít hi vọng có thể liên kết tất cả bạn nhỏ của nàng thành một bộ trong tương lai, và vì ý tưởng về thanh kiếm hoàn hảo dành riêng cho người kia nữa.

 

Nàng và Kỳ Minh theo đó liên tục đặt ra những câu hỏi khác nhau về cách gieo, cảm nhận, cảm hứng trên từng phù ấn nhỏ. 

 

Âu Dương Như Ngọc tất nhiên là cực kì nhiệt tình giải đáp, chia sẽ kinh nghiệm bản thân cho cả hai.

 

Tới sáng ngày hôm sau thì ba vị luyện khí đại sư lại thay đổi chủ đề nghiên cứu sang cách luyện chế hợp kim của Lý Diệu Hoàng rồi dẫn sang cách lọc tạp chất trong đó.

 

Đến trưa lại quay lại cảm nhận và kiến thức về các loại luyện tài, kỹ thuật luyện khí của Kỳ Minh. 

 

Về sau thông tin lại ngày càng nhiều, cả ba bắt đầu tự ghi chép ra những điểm mạnh nhất của mình lên ngọc giãn cho hai đồng nghiệp còn lại.

 

Lý Diệu Hoàng khắc tất cả những hơp kim nàng đã luyện chế ra cũng như toàn bộ ý tưởng chưa thực nghiệm.

 

Âu Dương Như Ngọc là về cách dùng phù ấn bá đạo của nàng.

 

Cô Kỳ Minh là lượng công việc nặng nhất khi vừa khắc lại tất cả kỹ thuật luyện khí cấp cao, cảm hứng và thông tin của những loại luyện tài mà nàng biết. 

 

Nhưng dù vậy cả ba thiếu nữ lần này chắn chắn đều có thu hoạch khổng lồ, khả năng luyện khí của mỗi người trong tương lai qua thời gian cùng nhau trao đổi, cãi cọ, nghiên cứu, thực nghiệm này nhất định sẽ đại tiến. 

 

Và không hay biết gì, ba cô trò cùng nhau ăn bánh, uống trà, đàm đạo năm ngày năm đêm.

 

Nhưng khi kết thúc lại không một ai có chút mỗi mệt nào vì mọi người đều hưng phấn về ý tưởng mới. 

 

Sau khi lấy chút bộ phận chính yếu từ số lượng lớn vạn năm linh dược của Lý Diệu Hoàng thì Âu Dương Như Ngọc tiến qua phòng luyện khí kế bên, bắt đầu nâng cấp lại bộ trang bị của nàng nhằm để chúng thích ứng hoàn toàn với ngọn 'Hồng Hoa hỏa' nghịch thiên vừa tiến cấp.

 

Kỳ Minh thì còn lấy thêm của Lý Diệu Hoàng 'Ám Linh' cùng những luyện tài Ám hệ mà A Ngao năm ngày trước hào sảng trích từ cơ thể mình cho nàng ta. Rồi đóng cửa bắt đầu nâng cấp đứa con cũ cho cô học trò xem như đáp lại số lượng không lồ chủ dược thối thể đan cùng bốn viên Tịnh Thiếu đan học trò hiếu kính cho mình và vợ, cũng như thực hiện yêu cầu mờ mợ từ cấp trên gợi ý gián tiếp.

 

Lý Diệu Hoàng nhờ sự giúp đỡ của Kỳ Minh cũng đã được một phòng luyện khí tạm thời.

 

Nàng đóng cửa lại liền hào hứng xác định kỹ lưỡng hướng đi nữa ngày mới bắt đầu hành động. 

 

Nhưng việc đầu tiên là lấy ra người bạn đầu tiên - 'Song Nha thuẫn' đang hư hại. 

 

Lí do thì không biết có làm khí linh của 'Song nha' buồn hay không vì đã lâu Lý Diệu Hoàng chưa luyện khí, lại mới tìm hiểu phương pháp mới nên nhảy vô rèn cho người kia liền thì nàng sợ là mình cống tay. 

 

Nhưng chắc có lẽ 'Song nha' sẽ hiểu vì thật không có gì khác biệt cả, Lý Diệu Hoàng tuy cầu toàn nhưng có bao giờ chọn đường an toàn đâu.

 

'Làm điều mới lạ' là cảm hứng và động lực mạnh mẽ nhất của nàng trong luyện khí, bao lần rèn ra 'Song Ngã' 'Ân Tịch' thì đều là đánh liều đấy thôi.

 

Lúc này cũng vậy, Lý Diệu Hoàng liên lạc với Lam Quỳ xin một giọt tinh huyết của kim đan đại mãng và một bộ phận nhỏ của 'Long Tinh' - 9 giai thánh thảo của xà tộc.

 

Như thường lệ, đầu tiên Lý Diệu Hoàng bắt đầu trộn pha trộn hợp kim.

 

Tinh huyết, lá Long Tinh thảo, một ít huyết nhục, ngũ tạng của đại mãng, cùng một công thức thảo dược phức tạp được bộ ba nghiên cứu kỹ lưỡng - tất cả bỏ vào một cối lớn. Dùng 'Cung Ly hỏa' nung hết công suất cho đến khi toàn bộ hoàn toàn hòa tan thành dạng lỏng.

 

Lý Diệu Hoàng chia cối dung dịch sềnh sệch, nâu sẩm, toát ra nồng nặc xà khí mới luyện thành ra hai phần.

 

Một nữa tiếp tục trộn với một loại ngũ giai kim loại khi xưa nàng lấy được của tán tu ở Lâm Vân cốc, rất nhiều sương của đại mãng kim đan kì, cùng một số bộ phận nhỏ của mấy cây vạn năm thổ hệ nhất nhị giai linh dược.

 

Sau khi tất cả hòa hợp hoàn toàn, nàng lại lấy ra thêm hai chất lỏng khác mới vừa pha trộn, một làm từ một số thủy hệ linh dược vạn năm và một ít thuần kim tinh hoa, một làm từ một số ám hệ linh dược.

 

Khi để chất lỏng thủy kim hệ kế cận, vô số những hạt nhỏ li ti nâu sẩm mà ngay cả Lý Diệu Hoàng cũng khó có thể thấy được liền từ dung dịch chính bay vào dung dịch thủy kim hệ, 

 

Đó là lượng tạp chất của thổ hệ không thể hòa tan hoàn được của dung dịch chính.

 

Qua nữa canh giờ, nàng lại đưa một chút ám vong hỏa vào trong chất lỏng ám hệ, khi đặt nó kế dung dịch chính thì liền có thêm vô số hạt nhỏ đủ loại màu sắc khác bay ra.

 

Đó là tạp chất của các thuộc tính khác và phần tử khí ươn ngạnh của xà tộc.

 

Nàng cứ thế lần lượt thay phiên đặt mỗi dung dịch nữa canh giờ trong một ngày một đêm nhầm chắc chắn loại bỏ hoàn toàn tạp chất.

 

Dung dịch chính lúc này đã gần như cô đặc, màu sắc cũng đã biến thành đen láy, khí tức lại mạnh gấp 3 lần lúc ban đầu!

 

Lý Diệu Hoàng mừng rỡ đem nó đổ vào khuôn định hình, dùng Ám Vong hỏa nung, tiếp tục ép mật độ của bọn chúng khắn khít nhất có thể tạo thành hợp kim.

 

Qua nữa ngày thì thành phẩm là một khối hợp kim sần sùi đen ngồm vô cùng cứng cáp.

 

Nàng không đợi khắc nào liền đặt nó kế bên song nha thuẫn vì lúc này đã đến 7 giờ tối.

 

Nàng dùng thuật pháp mở ra những khoảng trống được đặt ngay từ lúc luyện chế. Dẫn hợp kim mới vào phần khung của 'Song nha thuẫn'. Dần dần dung hợp cả hai trong khi vẫn liên tục điều khiển hai loại linh dược hút đi tạp chất của bộ khung cũ.

 

Nhờ vào chủ tài hai loại hợp kim đều có cùng nguồn gốc là một loại địa xà, khung thuẫn nhanh chóng thích nghi làm mới, đẳng cấp của Song Nha Thuẫn cứ lên như diều gặp gió, lúc này đã không thể tiếp tục giữ lại ở mức linh khí được nữa, Lý Diệu Hoàng cảm nhận rõ ràng nếu nàng tiếp tục gương ép sẽ dẫn tới lôi kiếp do thiên đạo phẫn nộ vì chạm tới luật trời.

 

Nên nàng lập tức bức phá, tiếp tục mở ra một khoảng trống đã đặt từ trước trên Song Nha thuẫn rồi đưa linh lực của mình vào.

 

Song Nha thuẫn liền phát sáng rực rỡ.

 

Lý Diệu Hoàng lại thấy mình bị đưa tới nơi giao tiếp với Khí linh. Nhưng đại thổ xà lúc này đang cuốn thành một khối tròn trên không trung nên không nhìn thấy nàng mà chỉ phát sáng rồi lập tức đưa nàng trở ra.

 

Đẳng cấp của Song Nha thuẫn lúc này đã lên tới kim đan trung kì pháp khí, nhưng quá trình dung hợp mới chỉ trôi qua một nữa, Lý Diệu Hoàng nhếch môi tươi tắn tiếp tục đưa hợp kim dung hợp vào phần khung.

 

Sau một ngày một đêm cuối cùng quá trình cũng hoàn tất. Song Nha thuẫn - món binh khí đầu tiên nàng luyện chế đã là cực phẩm kim đan pháp khí.

 

Nhưng Lý Diệu Hoàng không dừng lại, tiếp tục lấy ra một nữa dung dịch còn lại.

 

Bỏ thêm vào đó năm bộ phận của năm cây thổ hệ và hai cây hỏa hệ vạn năm nhất - nhị giai linh dược được nghiên cứu từ trước, trộn đều.

 

Dung dịch theo đó chỉ trong chưa tới nữa canh giờ liền tự loại bỏ hoàn toàn tạp chất, tuy cũng đen láy nhưng lại loảng ra rất nhiều.

 

Lý Diệu Hoàng cực kì hài lòng, thật không hổ thẹn với cô Kỳ Minh và Như Ngọc, nàng tiếp tục lấy ra vẫy của kim đan đại mãng, vừa ghép chúng vào mặt khiên để sửa phần hư hại do trận chiến 6 năm trước, vừa dùng thuật pháp dẫn chúng vào để thay thế những phần đã cũ của 'Song Nha'.

 

Nhờ những khoảng trống được để từ trước và độ tương thích hai loại chủ tài mà chỉ trong hai canh giờ mặt ngoài của chiếc khiên đã hoàn thành việc thay thế.

 

Lý Diệu Hoàng tiếp tục mở ra thêm khoảng trống trên 'Song nha', dễ dàng cấy nội đan của đại mãng vào vị trí trung tâm và lấy hàng trăm chiếc răng nanh của nó thay vào vị trí hai hàng răng nanh hai bên lúc đầu.

 

Rồi mỗi ngày đúng bảy giờ tối nàng bắt đầu phết dung dịch loảng mới luyện thành lên bên trên để thăng cấp mặt ngoài và đặt vô số phù ấn thổ hệ học từ Âu Dương Như Ngọc để tăng sự hài hòa giữa phần khung và phần mặt của 'Song nha thuẫn'. 

 

Nữa tháng sau, trời cao kéo vong trên Phôi Khang đỉnh.

 

Góc mệt mõi:

 

Má ơi, mấy bạn có tin mình dùng hai tháng nghiên cứu mới viết được hai chương này không? :)))))

 

Yên tâm nha, phần luyện kiếm của Tần Hạ Băng sẽ không miêu tả kỹ vậy đâu, sợ mấy bạn chán lắm :)))) Trừ khi mấy bạn yêu cầu thôi.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16