Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 35: Tình hình Đại Tinh Đại vực

462 0 1 0

Cửu Tâm thấy thiếu nữ xinh đẹp áo hồng một tay đỡ lại chiếc ngà của mình thì thất kinh, không thể tin được mà hỏi lớn:

 

"Ngươi tại sao vào được đây?"

 

Thiếu nữ áo hồng không trả lời, nhấn nhẹ bàn tay tinh xảo của nàng.

 

ẦM.

 

Thân hình khổng lồ của Cửu Tâm bay vút đập nát mặt đất bên dưới.

 

Mạnh quá!!!! Nguyên Anh kì cường giả như con kiến trong mắt nàng ta vậy!!! Cửu Tâm đại nhân có thể nhìn một cái cũng có thể giết Lý Diệu Hoàng, nhưng đối với thiếu nữ xinh đẹp này lại chỉ như một món đồ chơi, nàng thật nghi ngờ nhân sinh của mình mà.

 

Thiếu nữ áo hồng quay ra sau, đưa gương mặt trong sáng, ngây thơ của nàng lướt qua Nhan Hồng Anh đang chột dạ tới Lý Diệu Hoàng, nhàn nhạt nhấp môi, chất giọng ngọt ngào nhưng khang khàng ân ẩn uy nghiêm của sự từng trải truyền ra:

 

"Dùng xích khá lắm nha đầu. Nhưng ngươi lại không biết cách sử dụng ám hệ thuộc tính". Rồi nàng đưa tay xé toạc không gian!!!!! Bước vào thì đã đến kế bên thạch thú Cửu Tâm. 

 

"Ngươi... Ngươi cư nhiên đột phá hoá thần kì!!!". Lý Diệu Hoàng còn chưa kịp kinh sợ thì Cửu Tâm đã hét toán lên trước nàng.

 

Thiếu nữ không nói gì, hành động thì tàn ác trái ngược với nụ cười dịu dàng trên môi.

 

Nàng dơ một tay lên, ám hệ linh khí đen ngồm không biết từ đâu bổng nhiên bốn phương tám hướng ngưng thật, bảo phủ thân hình khổng lồ của Cửu Tâm.

 

Rắc, rắc, rắc,… Ngay khắc đó từng mãng, từng mãng đá trên người cự thú liền bị ám hệ thuộc tính xung quanh hút lấy, không vội mà từ từ nứt toạc, bung chóc, bay thẳng về phía vùng ám hệ thuộc tính, kèm theo là thổ linh khí cũng bị rút ra và tiếng hét đau đớn thấu trời của Cửu Tâm.

 

"Aaaaaaaaaaaaaaaa."

 

Hắn đang bị nàng ta lột da!!!! Lý Diệu Hoàng hít một hơi khí lạnh, lập tức quay mặt sang Nhan Hồng Anh run cầm cập:

 

"Nàng là phe chúng ta thật phải không? Sau này sẽ không đối đầu với nhau phải không?"

 

"Phe ta thì thì phe ta, nhưng riêng em thì không chắc là sẽ không đối đầu với nàng. Nàng là Trác Dịu Xuân, viện trưởng của Tuyết Tinh học viện”. Tuy lời nói có mấy phần châm chọc nhưng mặt Nhan Hồng Anh còn nhăn hơn Lý Diệu Hoàng.

 

Kiêm người mà tên ngu ngốc này vừa nãy gọi là lão yêu bà!! Huynh đệ, ngươi chết là do ngu ngốc thôi có biết không. Chắc chắn từ đầu viện trưởng đã đến, nhưng nàng vẫn để cô Hồng Anh bị đánh chết đi sống lại mới xuất hiện. Aizz, quả thật không biết cô Hồng Anh lấy đâu ra can đảm mà ra ngoài lêu lỏng. Quả thật là tên ngược với người nha, Dịu Xuân, Dịu Xuân đó nha.

 

Nghĩ tới đây, Lý Diệu Hoàng thầm ra quyết định, sau này nhất định không trốn học, vào ngủ cũng được, nhất định phải vô lớp, nàng thật không muốn bị lột da đâu. Nàng cũng phải về thông báo tin buồn này cho Huỳnh Giao nha. Liên minh trốn học chính thức tan rã!!

 

"Aaaaaaaaaaa….."

 

Trong lúc Lý Diệu Hoàng đang bi ai cho tương lai thì phía bên kia Cửu Tâm đã bị "lột da" mà biến trở lại nhân hình, khắp người đều là vết máu, nhưng lại không bất tỉnh được mà tiếp tục la hét.

 

Lúc này, một giọng nam tử dịu dàng từ hư không truyền đến:

 

"Trác viện trưởng, chắc ngươi cũng đã hả giận đi? Xin hạ thủ lưu tình, tha cho hắn một mạng."

 

Ở hướng giọng nói, một nam tử tóc vàng, da trắng, mắt xanh, thân hình cao gầy xé không xuất hiện, theo sau là 5 người, đặc điểm bên ngoài cũng giống hắn bước ra. Tất cả đều đạp không!!!!

 

Lý Diệu Hoàng một lần nữa kinh hải, vẻ ngoài xinh đẹp, quyến rũ để dụ dổ con mồi, đôi mắt xanh lam lấp lánh như có trời sao bên trong đặc trưng. Họ là Tu La tộc!!!! Những con quỷ chuyên hút máu người!!! Sao họ lại xuất hiện ở Đại Tinh Đại Vực? Còn là tận một hoá thần, năm nguyên anh nữa??

 

"Alex nói đùa, Dịu Xuân xưa nay có giận ai bao giờ?". Trác Dịu Xuân che miệng cười khúc khích rồi vung tay đập mạnh Cửu Tâm xuống mặt đất, Ầm, mới thu hồi ám hệ thuộc tính, xé rách không gian, Trác Dịu Xuân quay trở lại chắn trước mặt Nhan Hồng Anh và Lý Diệu Hoàng.

 

Hai tên ma tộc liền chạy vội đến đỡ Cửu Tâm vừa được hôn mê bất tỉnh, còn Alex cũng không quan tâm nhiều tới hắn, môi cười vũ mị hướng Trác Dịu Xuân:

 

"Chắc Trác viện trưởng cũng đã biết mục đích lần này ta đến đây. Mong ngươi có thể giao bọn Tinh Linh tộc lần trước cho Cổ Tộc chúng ta giam giữ thay."

 

Lý Diệu Hoàng nghe vậy thì đã đoán được Tinh Linh tộc là kẻ đứng sau dụ bọn song lâu đấu lần trước, rồi bị cô Hồng Anh bắt lại. Xem ra lần này bọn chúng quyết định dồn toàn lực cứu người, kéo cả một hoá thần, sáu nguyên anh, mười mấy kim đan, chuẩn bị luôn cả độn hư tộc để truy đuổi. Có thể chắc chắn là mấy tên tinh linh kia rất quan trọng, không lẽ Tinh Linh tộc và Tu la tộc lại kết minh đánh Đại Tinh Đại Vực?

 

Diễn biến tiếp theo liền trả lời câu hỏi của nàng, lại có người xé rách hư không mà đến!!!! 

 

"Ể~, nếu phải giao thì nên giao cho tinh linh tộc bọn ta tự xử trí người mình mới đúng chứ?"

 

Một nam tử tai nhọn, mắt một màu xanh lục, da trắng như tuyết bước ra từ vết rách hư không ngay phía đối diện của Tu la tộc, kẹp nhóm Lý Diệu Hoàng chính giữa. Theo sau hắn lại có sáu tên Nguyên Anh kì nhưng là lộn xộn nhân tộc và yêu tộc.

 

Là tinh linh tộc. Hôm nay Lý Diệu Hoàng bị quá nhiều đả kích rồi, dù lát nữa có Undead hay Quỷ tộc từ U Minh vực chồi lên nàng cũng không bất ngờ. Nhưng nàng thật không hiểu từ khi nào mà nguyên anh kì cường giả mọc như cải trắng ven đường mà kim đan kì lại là như đồ bỏ thế này.

 

"Chậc chậc, tinh linh tộc tự tiện xâm phạm Đại Tinh Đại Vực mà còn mở miệng đòi người, Aidolas ngươi mau cút cho!". Alex lại cười vũ mị với tên tinh linh tộc.

 

"Hể~, tinh linh tộc tự tiện xâm phạm Đại Tinh Đại vực thì các ngươi Tu La tộc ở đây là sao? Cũng không phải nên cút nhanh một chút đi?". Aliodas cười khẩy hỏi ngược lại đối phương.

 

"Sức mạnh càng cao thì trách nhiệm càng lớn. Giúp mỗi sinh linh trên Tân Đại Thế Giới được hạnh phúc là sứ mạng của Cổ tộc bọn ta. Nên bảo vệ hoà bình của Đại Tinh Đại vực chính là trách nhiệm của cổ tộc ta. Ngươi là kẻ xâm phạm, nên cút nhanh đi!". Alex đầy tự hào đáp lại.

 

"Cổ tộc các ngươi tự nhận là thủ hộ nhưng đã giết bao nhiêu huynh đệ cũng quyết chí bảo vệ Đại Tinh Đại vực này? Nực cười!!!". Lại một giọng nói từ trong hư không truyền đến, 

 

Lần này xé rách hư không là một nam tử nhân tộc, trường bào màu trắng, phong trần bụi bẩm. Sau lưng hắn là một cô nương chạc tuổi Lý Diệu Hoàng, đôi mắt rất tinh ranh, cùng 5 tên kim đan kì nhân tộc. 

 

Nhưng phía sau vẫn còn có hai bộ xương - một rực lửa đỏ trên đầu, một rực lửa xanh. Còn có bốn quái vật đầu dài, mặt quỷ và lưỡi quăn cũng theo sau. Là undead tộc và quỷ tộc ở U Minh giới.

 

Đó, Lý Diệu Hoàng hoàn toàn không bất ngờ, não nàng chạy cũng hư rồi, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, các ngươi mở đại hội giao lưu văn hoá các chủng tộc sao? Mở thì mở đi, còn bao vây ba phía bọn ta làm gì?

 

Nghĩ tới đây Lý Diệu Hoàng cảm thấy tình thế rất không ổn, đối phương ba hoá thần, gần hai chục nguyên anh, kim đan thì bị xem như rác thải cũng có hai mươi mấy người. Còn nàng thì sao đây? Luyện khí tầng 7 duy nhất đứng giữa hơn 40 người tu vi cao hơn nàng ít nhất 3 đại cảnh giới, thật giống như ngũ linh căn còn hiếm có hơn thiên linh căn trong nhóm vậy.

 

Nàng lại lần nữa khắc sâu cảm giác mình nhỏ yếu như thế nào, nếu không có Trác Dịu Xuân dùng linh lực che lại uy áp chắc chắn giờ phút này nàng đã bị ép thành mãnh vụn. 

 

Không có kế sách nào có thể giải vây tình huống này cả, thực lực quá chênh lệch, dù có toạ giá chạy nhanh nhưng bên kia có ba hoá thần kì, hai người chặn lại Trác Dịu Xuân, một người xé rách hư không mà một chưởng cũng đủ cho nàng và Nhan Hồng Anh chết mười cái mạng. Cũng không thể ly gián được, mục tiêu của bọn chúng đều nằm trên người các nàng. 

 

Không lẽ hôm nay các nàng đều thật phải chết ở đây sao?

 

Nhan Hồng Anh và Trác Diệu Xuân cũng hiểu được tình huống, hai mắt nhìn nhau một cái, Nhan Hồng Anh triệu hồi từ toạ giá ra năm tên Tinh Linh tộc mà nàng cùng Huỳnh Văn bắt lấy từ lần trước, để lơ lửng trước người, thành công thu hút sự chú ý của tất cả bọn họ.

 

"Đừng vội". Alex, Aliodas, nam tử phong trần vừa dịch người thì bị giọng nói nhẹ nhàng của Trác Dịu Xuân ngăn lại.

 

Cả ba người đều hiểu nàng có thể giết năm gã đó ngay lập tức nên không ai dám động, vâng lời nghiêm trang nhìn chầm chầm ba thiếu nữ.

 

Trác Dịu Xuân che miệng cười khẽ, rồi quay sang Aliodas chậm rải thông dông hỏi:

 

"Ngươi xác nhận chính xác năm tên này là tất cả mục tiêu của các ngươi? Bọn chúng hoàn toàn là thật, không phải ảo ảnh hay lừa bịp?"

 

Đừng nói ba tên thủ lĩnh không hiểu, ngay cả Lý Diệu Hoàng cũng không biết Trác Dịu Xuân đang định làm gì. Nhưng Aliodas vẫn nhìn bọn chúng thật kĩ rồi trả lời:

 

"Đúng vậy, đó là toàn bộ 5 tên thủ hạ của ta, không phải ảo ảnh hay lừa bịp."

 

Trác Dịu Xuân lại cười khẽ một cái, lại dịu dàng nói:

 

"Vậy tốt, chúng ta đã không còn đồ các ngươi muốn rồi nha". Dứt câu nàng lập tức dùng linh lực quăng năm tên kia về phía nam tử phong trần, nhanh như chớp lôi kéo Nhan Hồng Anh, Lý Diệu Hoàng lao lên toạ giá. 

 

Lý Diệu Hoàng thật không dám nói mình thông minh lần nào nữa, hoàn toàn ngu ngơ mà bị lôi theo.

 

Nhưng trước khi toạ giá tiến đến vùng không gian thứ 4, nàng lại thấy một cảnh tượng làm nàng cũng không dám gọi mình là ngu ngơ nữa, hai tên Nguyên Anh quỷ tộc, 4 tên kim đan nhân tộc bên phe nam tử phong trần không chần chờ tự biến mình thành huyết vụ, thần hồn câu diệt mà biến thành một ảo ảnh tà long 5 đầu cắn xé hai phe khác đang lao tới.

 

Nàng ngây ngô không phải vì bọn họ là tu vi còn cao hơn Nhan Hồng Anh mà không chần chờ gì chết dễ như thế. Nàng ngây ngô là vì ánh mắt trước khi chết của bọn họ.

 

Trong đó không có đau khổ, không có hạnh phúc, cũng không có là thanh thản, giải thoát vì đã hi sinh mạng sống để kéo dài thời gian cho đồng đội. Mà tất cả cảm xúc chỉ có một chữ "Giết!!!", bọn họ như chỉ muốn giết hết tất cả, giết bất kì ai, phá huỷ mọi thứ trong khoảng khắc đó, như bọn họ chỉ tới đây để huỷ diệt mọi thứ vậy.

 

Không phải mục đích bọn họ chỉ là đem năm gả tinh linh tộc về thôi sao?

 

Lý Diệu Hoàng hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa rồi.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16