Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 121: Địa vị

400 0 1 0

Tứ Hậu? Không lẽ là các nàng?

 

"Tứ hậu là sao vậy Quang Ha sư huynh?". Niệm Lương đã cười thầm vì nhiều lí do mà lên tiếng hỏi thay thắc mắc của Lý Diệu Hoàng.

 

"Ngươi không biết Tứ Hậu???". Quang Ha sư huynh giựt mình về sau, ánh mắt lại kích động lạ thường.

 

Với khả năng thu thập tin tức của mình thì Niệm Lương nào không nghe được phong phanh một vài việc, nhưng thứ nàng cần là thông tin để trêu chọc ai kia, nàng lại ủ rủ lần nữa:

 

"Bọn muội là tán tu từ vùng hẻo lánh đến nên có rất nhiều điều không biết, mong sư huynh chỉ điểm thêm."

 

"Khó trách, khó trách". Quang Ha gật đầu tắm tắc vài cái rồi vổ mạnh đùi đầy hào hùng:

 

"Được, để sư huynh sẽ kể cho các ngươi nghe về giai thoại của bọn họ.

 

Tứ hậu là bốn tiên tử tài mạo vẹn toàn, thiên chi kiêu tử, những thiên tài đứng đầu thế hệ. Các nàng ta đã được biết đến từ khi còn học ở Tuyết Tinh học viện với thành tích 4 năm vô địch tuyệt đối, nay đến Miễu Vân Tông ta lại càng thêm nổi trội.

 

Huyết Hậu: Huỳnh Giao - anh khí mười phần, được rất nhiều sư muội đồng môn đem lòng ngưỡng mộ. Nhưng nổi tiếng nhất vẫn là chiến lực khiếp người của nàng, tuy mới trúc cơ tầng 8 nhưng theo danh sách mới cập nhật tháng trước thì nàng ta đã lên tới hạng thứ 7000 của cả 6 đỉnh, tương đương với đã đánh bại một nữa đệ tử thối thể tầng 1 bổn môn!

 

Đó là còn vì nàng bổng nhiên bế quan một tháng nay và hạn chế qui định của môn phái, bằng không chắc chắn giờ đây Huyết Hậu đã đánh sâu nghiền nát bọn Hoàng Phong đỉnh kia.

 

Mà cũng vì hạn chế qui định đó nên lần mọi người thấy Huyết Hậu dùng nhiều sức lực nhất chỉ là sử dụng hai đao mang nghiền nát một tên công tử bột hai năm về trước. Có tin đồn rằng, giờ đây Huyết Hậu đã luyện thành 4 đao mang ở tuổi 20!!!"

 

Một đệ tử nếu muốn vượt cấp khiêu chiến thì trước tiên phải đánh bại tất cả những người cùng cấp độ trước. Nhờ ngọc giãn hôm qua Nhan Hồng Anh đưa mà Lý Diệu Hoàng biết về qui định được lập ra để giảm hiềm khích và cân bằng thế lực giữa các đỉnh này.

 

Nhưng làm Lý Diệu Hoàng bất ngờ là vế đầu tiên, không ngờ muội muội ngoan rất khéo dụ dỗ nữ hài nha, tuy vậy nàng vẫn không có chút chột dạ nào đâu nha!

 

Đến phần Niệm Lương quan tâm:

 

"Lục Hậu - Lục Linh, đan thuật cao minh, lại vô cùng tốt bụng, rất thường xuyên chỉ điểm đồng môn, đồng cấp trên dưới Miễu Vân tông nợ nàng ân huệ không biết bao nhiêu. 

 

Một năm trước nàng từng một lần đàm đạo một ngày một đêm với đệ tử đắc ý của trưởng phong Hanh Phương đỉnh - Hanh Lam. Kết quả Hanh Lam khi quay về Hanh Phương đỉnh liền bế quan nghiên cứu đan thuật tới lúc này vẫn chưa thấy xuất hiện.

 

Còn có một tin đồn Lục Hậu là sư muội của Hoa Hồng Trắng - Nhan Hồng Anh, vị thiên tài đạt được cấp bậc luyện đan sư cấp 7 trẻ tuổi nhất trong 1000 năm trở lại đây kia."

 

Niệm Lương thật rất hài lòng với những thông tin này, nhìn vẻ mặt fanboy của Quang Ha sư huynh càng ngày càng thuận mắt.

 

"Bạch Hậu - Bạch Vân, xinh đẹp tuyệt trần, được rất nhiều đồng môn xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân của Miễu Vân tông ta. 

 

Nhưng không chỉ vậy, kiến thức về pháp trận của nàng cực kì uyên thâm, cũng giống như hai người bạn thân Huyết Hậu và Lục Hậu, tuy là Mật Vân đỉnh nhưng nàng luôn đứng đầu những cuộc thi về sở trường của mình. 

 

Nghe đâu Bạch Hậu đã bế quan nữa năm nay để nghiên cứu phương pháp lập nhanh mắt trận của trận pháp cấp 2."

 

Lập nhanh mắt trận, một phương pháp giúp trận pháp sư dùng thần thức mạnh mẽ và am hiểu về pháp tắt thiên địa của mình để trong tích tắc bài ra một pháp trận. 

 

Nếu luyện tới mức độ đại thành là một cái dậm chân bài ra một trận pháp, ứng dụng vào thực chiến thì mức độ kinh khủng không cần phải bàn cãi.

 

Lý Diệu Hoàng từng nghe nói qua, chỉ trận pháp sư cấp 6 mới có thể dùng được "lập nhanh mắt trận" với trận pháp cấp 2, xem ra với đà này thì tương lai Bạch Vân sẽ nổi danh như cô Hồng Anh năm đó.

 

"Lam Hậu - Tần Hạ Băng, là lí do khiến một cơ số huynh đệ tỷ muội trong Tông không công nhận Bạch Hậu là đệ nhất mỹ nhân của môn phái, vì những ai từng mai mắn nhìn thấy dung nhang của Lam Hậu đều bất lực khi so sánh cả hai vì mỗi người tuyệt trần một vẻ. 

 

Ta cũng chưa thấy dung mạo của Lam Hậu lần nào vì nàng từ khi vào Tông môn rất ít xuất hiện, nhưng tất cả cuộc thi nàng tham gia thì trừ luyện đan, pháp trận, chiến trận là đứng nhì sau tam hậu ra, toàn bộ đều sẽ giữ vị trí quán quân. 

 

Đặc biệt là về phương diện luyện khí, trưởng phong Táng Song đỉnh - Phiên Trúc lão nhân vẫn thường hay tắm tắt là nếu nàng chịu thật sự rèn ra một món trang bị mà không chỉ dựa trên lí thuyết thì chỉ trong 5 năm nữa, Lam Hậu sẽ đạt tới trình độ của một đại sư."

 

Lý Diệu Hoàng nghe xong toàn bộ thì tâm trạng rất phức tạp, tuy cũng rất vui vẻ vì người kia không chịu rèn binh, nhưng trên hết là cảm giác lo lắng vì bất ngờ Tần Hạ Băng lại bận đến vậy.

 

Nhưng giờ phút này nàng không có thời gian quan tâm tới chuyện đó, vì Quang Ha sư huynh kể truyện thật quá hấp dẫn, cũng đủ cuồng nhiệt, làm ba người các nàng nghe đến quá nhập tâm, đến khi nhận ra thì xung quanh đã bị bao vây hoàn toàn bởi những kẻ bị câu chuyện Tứ Hậu thu hút mà đi theo sau từ nãy giờ. 

 

"Sao nghe giống mấy câu truyện trong sách vậy?". Một nam tử mặt thường phục bên cạnh hỏi với vẻ mặt cực kì khó tin.

 

"Đúng đó, sư huynh có nói quá không?". Nam tử ở sau liền bè theo.

 

"Hừ, đúng là bọn trẻ con chưa trải sự đời". Một nam tử trang phục Miễu Thanh sơn lúc này gắt gỏng chen ngang: 

 

"Nhìn là biết năm nay các ngươi mới tốt nghiệp nên chưa có cơ hội thấy tận mắt. 5 năm trước ta từng một lần gặp được Tứ Hậu ở học viện tỉ đấu, vị sư huynh đây hoàn toàn không nói quá một chút nào."

 

"Ta cũng đã từng gặp qua Bạch Hậu trong luyện đan kí hai năm trước, chậc chậc, thật tò mò về dung mạo của Lam Hậu quá mà, khiến cho nhiều người như vậy không so sánh nổi cả hai". Liền có người tiếp lời.

 

"Hừ, bọn nam nhân các ngươi chỉ lo bề ngoài, ta đã từng gặp Lục Hậu nha, khi đó Lục Linh tỷ tỷ còn đích thân cằm tay chỉ ta điều khiển lửa nữa, người đâu mà tốt bụng quá không biết."

 

Một thiếu nữ vóc người nhỏ nhắn nhảy ra chen ngang hai mắt lắp lánh sùng bái nhìn xa xăm, mà không biết Niệm Lương đang mỉm cười nhìn nàng từ sau. 

 

"Ta cũng từng". Một thiếu niên trúc cơ lớn tiếng hùng hổ dơ thẳng tay lên cao thu hút ánh mắt của mọi người, rồi hắn lại rụt cổ yếu xìu: 

 

"Ta cũng từng bị Huyết Hậu đánh bại."

 

"Hahahahaha". Cả bọn liền cười phá lên.

 

Vị huynh đệ khen Bạch Vân vừa nãy chùi chùi nước mắt rồi lại cắn răng nghiến lại: 

 

"Chán thật, bây giờ ta đã bị điều ra ngoài, không thể bắt trông thấy Tứ Hậu lần nữa."

 

"Hừ". Một tên khác liền hừ lạnh khinh bỉ: "Ngươi thấy được tận mắt các nàng đã là mai, ta đây tháng sau đã phải chuyển ra ngoài thành làm nhiệm vụ, xem ra đời này khó thấy một lần những nhân vật truyền thuyết này."

 

Quang Ha vỗ vai hắn vài cái an ủi: "Không phải 1 năm rưỡi nữa là đại hội môn phái tỉ đấu 10 năm một lần sao? Tuy không biết tổ chức ở đâu nhưng có thể quan sát các nàng thông qua pháp bảo hình chiếu nha, ngươi chắc cũng sẽ cảm thấy an ủi phần nào."

 

"Đúng đó, sao ta không nghĩ ra nha, đến khi đó chúng ta có chẳng những có thể thấy được dung mạo của Tứ Hậu, mà còn thấy các nàng thi đấu luôn!!"

 

"Lần này có Tứ Hậu, Miễu Vân tông chúng ta nhất định đánh cho bọn Thanh Thành phái đạo mạo kia ra bả!!". Nam tử bị Huỳnh Giao Huyết Hậu đánh bại đầy tự hào lớn tiếng.

 

"Khi đó các ngươi sẽ phục sát đất đan thuật Lục Linh tỷ tỷ!!"

 

"Tứ Hậu chắc chắn là hi vọng mới của Miễu Vân tông chúng ta!!!". Quang Ha kích động đến gần như rống lên.

 

"Đúng đó, Tứ Hậu, Tứ Hậu, Tứ Hậu,..."

 

Mọi người xung quanh, kể cả A Phong cũng cùng nhau hò hét vui vẻ. Lý Diệu Hoàng và Niệm Lương hai mắt đầy ý cười nhìn nhau rồi cũng chậm rãi dơ tay theo bọn họ. 

 

Tuy những vị "sư huynh", "sư tỷ" mới gặp này tuổi tác cũng đã cao mà tu vi đều chỉ trúc cơ thối thể tầng 2 3, lại có đủ ba chủng tộc nhân ma yêu nhưng ý cười và niềm vui trong ánh mắt của bọn họ lại không có chút tạp chất nào, làm cả người hắc ám sướng đời như Lý Diệu Hoàng cũng bị bọn họ lây nhiễm, cân lượng của "Tứ Hậu" này thật là đủ nặng nhe, Lý Diệu Hoàng khắc sâu trong tim mình điều đó.

 

Hò reo chỉ được một lúc thì cả bọn đã bị quản sự chạy ra mắng cho một trận, vì tội làm ồn trong khu vực đăng ký.

 

Quang Ha lúc này mới nhớ lại ba người nhóm Lý Diệu Hoàng:

 

"Đã đến nơi rồi, các ngươi cứ vào đăng kí là sẽ nhận được một lệnh bài thông hành cùng phòng trọ tạm thời, ngày mai sẽ có sư huynh đích thân đến khu tập trung dẫn các ngươi đi khảo hạch. À, các ngươi định thi vào đỉnh nào trong ba đỉnh nàng khiếu? Hay là Miễu Thanh sơn?"

 

Lý Diệu Hoàng nhìn qua gật đầu, chủ động nhường sân cho Niệm Lương.

 

"Bọn muội định thi vào Mật Vân đỉnh."

 

"Cái Gì????". Cả bọn đồng thanh hét lớn rồi lại sợ hãi ánh nhìn của quản sự mà vội vã đưa tay che miệng, Quang Ha rụt cổ thì thào:

 

"Tuy đã xuống cấp rất nhiều nhưng cách tuyển đệ tử của Mật Vân đỉnh vẫn là chiến lực đó, các ngươi thật là muốn thi vào đó?"

 

Ba người các nàng cũng không có gì bất ngờ trước thái độ của bọn họ, Nhan Hồng Anh từ đầu đã nói cho các nàng biết thể lệ cuộc thi.

 

Bài thi khảo hạch thứ hai rất công bằng, là dựa vào lứa tuổi hoặc tu vi của thí sinh để quyết định đối thủ. Như Niệm Lương tu vi trúc cơ tầng 8 ở tuổi 25 thì giám khảo có thể chăm chước chọn đối thủ cho nàng là người cùng tu vi.

 

Nhưng A Phong 15 tuổi tu vi trúc cơ tầng 2, trong môn phái đứng hàng thứ ba khu vực tự trị chắc chắn không có người bình thường bằng tuổi với nhóc mà thi vào được, chắc chắn nếu chọn cùng độ tuổi thì sẽ là cuộc chiến của hai kì tài, vô cùng trắc trở. Mà dù Miễu Vân Tông có đào ra được một người ngang tu vi với nhóc đi nữa thì độ tuổi và kinh nghiệm thực chiến của hai bên chắc chắn cũng có chênh lệch phần nào.

 

Tình huống của Lý Diệu Hoàng trong mắt bọn họ mới là thảm nhất, nàng năm nay đã hơn hai mươi mà tu vi chỉ trúc cơ tầng 4, đối với một đại phái như Miễu Vân tông căn bản không thể chấp nhận được điều này, nên buộc lòng Lý Diệu Hoàng phải tỉ thí với người cùng độ tuổi, tu vi chênh lệch một khoảng lớn là điều tất nhiên.

 

Đó là còn chưa tính khảo hạch vòng ba bắt buộc tất cả thí sinh chia cột tỉ thí với nhau, theo hai thể lệ một mình hoặc theo nhóm năm người. Trong mắt bọn họ thì kết quả của ba người nhóm nàng ở vòng này đều sẽ giống như Lý Diệu Hoàng ở vòng hai, chết là cái chắc.

 

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của bọn họ, Niệm Lương lại lần nữa ôm quyền nói tạ:

 

"Đa tạ các vị sư huynh, sư tỷ quan tâm. Nhưng bọn muội nhất định phải thi vào Mật Vân đỉnh."

 

"Tại sao?". Quang Ha hỏi thay thắc mắc của gần hai mươi sư đệ sư muội đang phía sau.

 

Niệm Lương che môi cười khẽ: 

 

"Vì bọn ta muốn gặp Tứ Hậu."

 

Cả bọn lại lần nữa hít một ngụm khí lạnh, tất cả đều là người trưởng thành, bọn họ đều biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, nhưng nhìn thái độ không giống là nối dối của không chỉ Niệm Lương mà còn cả Lý Diệu Hoàng và A Phong đứng đằng sau thì nam tử khi nãy tắm tắc về Bạch Vân lại nhìn Niệm Lương lên tiếng khuyên can:

 

"Ngươi tuy cũng rất xinh đẹp, nhưng Tứ Hậu còn có tài năng nữa, đừng vì một lúc khờ dại mà đi so đo với những kẻ thiên tài kia."

 

Vì phòng ngừa vạn nhất nên Lý Diệu Hoàng lúc này đã cải trang thành một nữ tử vẻ ngoài không có gì đặc biệt, tuy vẫn hắc phục, tóc buộc đuôi ngựa, nhưng đôi mắt cá chết hững hờ tuyệt thế đặc trưng của nàng đã vì đại cục mà trở nên vô cùng bình thường, nên mọi người không chú ý vẻ ngoài của nàng thì cũng bình thường không kém, nhưng đó không phải là trọng điểm lúc này.

 

"Cốc". Nữ tử nhỏ nhắn fangirl Lục Linh kí đầu tên ngu ngốc này mạnh một cái.

 

"Bọn nam nhân các ngươi suốt ngày chỉ nghĩ mấy chuyện này sao?". Rồi nàng thành khẩn nhìn sang nhóm Niệm Lương:

 

"Các ngươi vào những Đỉnh khác vẫn có cơ hội gặp được các nàng mà, như ta ở Hanh Phương đỉnh vẫn có thể gặp được Lục Linh tỷ tỷ đó."

 

"Ta thì thấy tinh thần các ngươi rất tốt, nếu có thi trượt chắc cũng sẽ được nhận vào Mật Vân đỉnh thôi". Quang Ha từ nãy giờ vẫn theo sát các nàng nên có thêm chút lòng tin: 

 

"Tại sao không đăng kí thử vào Hắc Thủy đỉnh, hay Anh Lôi đỉnh để trải nghiệm thêm một chút?"

 

Miễu Vân tông này thực sự đã quá ngoài dự kiến của Lý Diệu Hoàng rồi, các "sư huynh" "sư tỷ" này thật sự rất dễ thương nhe, nàng lần đầu tiên muốn lên tiếng:

 

"Đa tạ sự quan tâm của các sư huynh sư tỷ, nhưng bọn ta thật chỉ muốn gia nhập Mật Vân đỉnh."

 

"Aizz". Quang Ha thở dài trầm ngâm, giây lát lại hào hùng:

 

"Nếu đã vậy thì chúc các ngươi thành công, nếu sao này mai mắn thấy được dung mạo của Lam Hậu thì nhớ kể cho ta nha."

 

"Đúng đó, ngươi có gặp Lục Linh tỷ tỷ thì nói giùm ta là Minh Minh đạ tạ ơn chỉ điểm của nàng nha."

 

"Ta nữa, Khâu Long, Bạch Hậu rất xinh đẹp!"

 

"Còn ta, Xa Kì, Huyết Hậu rất lợi hại!"

 

.......

 

Một đám nhao nhao đóng góp ý kiến cho đến khi bị quảng sự nhắc nhỡ lần nữa thì Lý Diệu Hoàng môi nhấp nháy: "Bọn họ chắc chắn sẽ nghe được" - với ba cô gái tuyệt sắc đang quan sát rõ ràng tình huống bên ngoài bằng pháp bảo hình chiếu đang bên trong Bách Tướng.

 

Cả nhóm sau đó giải tán, được sự giúp đỡ nhiệt tình của Quang Ha nên thủ tục đăng ký rất nhanh đã xong, nhưng truyền âm phù của Âu Dương Như Ngọc lúc này lại vang lên.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16