Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 92: Hoa quỳ

393 0 1 0

Ánh mắt Lý Diệu Hoàng cực kì hài lòng với tiểu lam xà chỉ dài chưa tới 40cm đang rủ đầu trong lòng bàn tay mình:

 

"Ngươi có muốn theo ta rời khỏi đây? Ngoài kia có vô số kẻ mạnh hơn con đại mãng kia, có vô số điều mà ngươi không lường trước được, chắc chắn sẽ giúp ngươi nhanh chóng nâng cao thực lực để đủ khả năng bảo vệ Lam Bích đàm. Còn về thuần thuỷ tinh hoa."

 

Lý Diệu Hoàng nói tới đây phất nhẹ tay áo.

 

Tiểu lam xà liền thấy mình xuất hiện ở một thảo nguyên xanh mướt, xung quanh là vô số vạn năm linh dược mọc lích nhích toả ra bạc ngàn linh khí tạo thành một môi trường tu luyện không thể tốt hơn!!! Còn có một con kim đan kì hắc kì lân đang hung hăng xé gió chạy về phía nàng!!!!!

 

"A Ngao, ngươi đừng doạ nữ hài mà". Giọng nói của Lý Diệu Hoàng không biết từ đầu vọng lại.

 

A Ngao nhanh chóng giảm tốc độ tới gần, hắc kì lân bổng hất cầm rồi cao quí bước đi vòng quanh, trong khi xoay đầu nhìn chằm chằm tiểu lam xà chỉ dài chưa tới 40cm bên dưới mặt đất như là đang xem xét điều gì.

 

"Ngươi muốn gì?". Tiểu lam xà bản tính vốn kiêu ngạo nên lập tức xù lông lạnh giọng lại đối phương, cho dù vương thú cũng không được nhìn nàng như vậy!

 

Lý Diệu Hoàng ở bên ngoài thấy hai bạn nhỏ mắt lớn mắt nhỏ trừng nhau như vậy thì không khỏi nhớ đến khoảng thời gian lúc đầu mình gặp A Ngao, hiểu rõ bản tính ngại ngùng vì ít giao tiếp của cô gái này nên nàng liền nhắm ngay điểm mấu chốt tấn công:

 

"Ngươi nãy giờ nhìn hình chiếu chắc cũng hiểu rõ mọi chuyện rồi đi A Ngao. Ta sẽ không vì tiểu lam xà tham gia mà giảm bớt khẩu phần của ngươi đâu, một ngày 4 bửa mỗi bửa 10 món ăn nha". Nói tới đây nàng chuyển giọng cười hắc hắc: 

 

"Ngươi cũng đã thấy khả năng điều khiển thuỷ hệ linh khí của tiểu xà rồi đi? Nếu ngươi đối sử tốt với nàng một chút không chừng mỗi bửa còn có thêm vài món đặc sản đó!"

 

"Thật?". Quả nhiên A Ngao nghe xong liền ngẩng người rồi chuyển sang chăm chú nhìn tiểu lam xà xác minh.

 

Tiểu lam xà rất ngoài ý muốn, nhưng dùng thuỷ hệ linh khí nấu ăn là việc nàng làm mỗi ngày, thỉnh thoảng dành chút thời gian làm cho đối phương vài món cũng không phải là quá đáng nên tiểu lam xà liền gật đầu đồng ý: 

 

"Được, nhưng chỉ thỉnh thoảng thôi."

 

Sau câu nói hai mắt A Ngao cũng lấp lánh luôn rồi, Lý Diệu Hoàng biết mình lại lần nữa dụ dỗ nữ hài thành công, khoé môi nhếch cao, thừa thắng xong lên tiếp tục cười hắc hắc:

 

"Ai da, còn tuỳ thuộc vào thái độ của ngươi đối với người ta ra sao đó nhe A Ngao. Bây giờ bọn ta có một chuyện khó khăn không biết phải nhờ ai đây nè~~."

 

Sau 10 phút thời gian bàn bạc, tiểu lam xà xuất hiện bên ngoài hang động lần nữa. Nàng mang theo "Tử Linh trai" bơi ra giữa thuỷ đầm trung tâm rồi lại nhắm mắt ngẩng đầu.

 

Một tầng linh lực xanh lam dần dà trải dài khắp lớp vẫy tinh xảo trên cơ thể tiểu lam xà rồi lang ra cộng hưởng với mặt nước tiểu đầm.

 

Cho đến khi màu sắc cả hai hoàn toàn tương đồng, tiểu xà phi thân biến thành một bóng hình đại mãng dài 20 trượng, đảo điên - uốn éo cả thân mình xanh biếc bay xung quanh một viên ngọc đỏ thẩm như là đang nhảy múa cầu chúc cái gì.

 

Một khúc hát dịu dàng đầy luyến lưu nhẹ nhàng ngân vang trong thiên địa như lời chào tạm biệt lang khắp hang động.

 

Tường, vách, mặt đất của không chỉ hang động huyền bí mà của khắp cả chuỗi hang đá rộng lớn lúc này run động kịch liệt rồi xuất hiện vô số những vết nứt xanh lam như những nhánh sông mang theo thuỷ hệ linh khí trong từng ngốc ngách nhỏ nhất của hang đá đổ về phía tiểu đầm.

 

Ầm, ầm, ầm, ầm,.... Động tỉnh quá lớn như vậy nhanh chóng ảnh hưởng đến con đại mãng ở rìa ngoài hang đá.

 

Nó đang bị gần trăm tu sĩ vây công nhưng không chút nào lép vế mà dựa vào khả năng phòng thủ ưu việt của mình đánh cho bọn họ chết đi sống lại thì, "Xèo", đại mãng bổng phát hiện mặt đất dưới thân mình có một đường sáng xanh lam rút đi thuỷ hệ linh khí xung quanh rồi chạy đi, nó liền vội vã táp tới.

 

Ầm. Nhưng tốc độ của dòng chảy quá nhanh, làm đại mãng một miệng bùn đất.

 

"Graaaa~". Kim đan đại mãng gào thét giận dữ đuổi theo vào trong.

 

Phía bên kia mấy trăm tu sĩ nhờ hợp sức cùng nhau bày trận pháp mà khổ sở cầm cự đại địch được đến bây giờ, lúc này cả hang đá bổng chấn động, vết nứt xuất hiện khắp nơi làm lòng người hoang mang, một tên thối thể kì đứng trong đám đông gần ngàn người thét lớn:

 

"Chỗ này sắp sặp rồi, muốn giữ mạng thì mau chạy đi!!!". Nói xong hắn cấm đầu phần đông tu sĩ ùa ra lối xâm nhập lúc nãy.

 

"Không được!". Chỉ có thiếu nữ hồng y dễ thương bị nghi ngờ là Linh Lung đại sư thì hét lớn: "Ta phải cứu cha, nhất định thứ đó đang ở trong". Rồi nàng đạp phi kiếm lao theo đại mãng đang dần xa trong hang động.

 

"Tiểu thư/ Như Ngọc!!!"

 

Khoai Lang cùng Liễu Lệ Vy đứng kế nàng hốt hoảng la lên rồi cùng Khang thúc, Tả Bang, Dương Hoàng Long và một nam tử trung niên tu vi kim đan sơ kì hối hả phi kiếm đuổi theo.

 

Nhưng tám người bọn họ chỉ mới nhích được 50m thì đại mãng đột ngột chuyển mình, vung chiếc đuôi bao bộc đất đá cứng sắt quật thẳng tới bọn họ.

 

ẦM.  Nam tử trung niên kim đan kì tu vi cao nhất lập tức lao lên một chưởng đón đở. 

 

Tuy thành công đẩy lui đại mãng nhưng lại "ẦM" lớn thêm một tiếng nữa, hắn cũng bị nó đánh văng lún thẳng xuống mặt đất không thấy tung tích.

 

"Kim thúc/huynh!!!". Bbảy người nhóm Liễu Lệ Ly hoảng hốt la lên.

 

Thiếu nữ hồng phục dễ thương thì trong mắt đầy tự trách nhưng chỉ nói một câu: "Vy Vy, các ngươi lo cho Kim thúc". Rồi tiếp tục phi kiếm hối hả đuổi theo đại mãng đang bỏ chạy lần nữa.

 

Liễu Lệ Vy, Khoai Lang, Khang thúc sao có thể bỏ nàng, nhưng ba người họ mới chỉ định lao theo thì đại mãng lại một đuôi quật mạnh xuống đất.

 

Đùng, đùng, đùng, đùng,.. Những chiếc gai đá lớn như căn phòng, sắt như linh kiếm nhanh như chớp từ mặt đất dưới chân bỏ qua thiếu nữ dễ thương mà chỉ đâm lên phía bọn họ!! 

 

Xẹtttt~. Đang khi ba người nhóm Liễu Lệ Vy tưởng rằng sắp tránh không kịp thì Dương Hoàng Long bổng xuất hiện chắn trước cả bọn, cơ thể hắn đột nhiên cường hãn lên gấp 10 lần, cả linh kiếm và tay phải đồng thời hoá vàng mà quyết tuyệt một kiếm bổ xuống.

 

Rẹt! Chiếc gai đá đang đâm lên phía cả bọn bị chẻ đôi! Nhưng Dương Hoàng Long cũng liền ngã uỵ trên phi kiếm của hắn.

 

"Hoàng Long!!". Liễu Lệ Vy lại thét lên vội vã phi kiếm lại đón đỡ. Lật qua lại vài lần kiểm tra mà biết hắn chỉ vì quá sức thì nàng mới nhìn sang hang động đã hoàn toàn bị gai đá chặn đường phía trước mà mắt đỏ hoe ướt đẫm: 

 

"Như Ngọc thì đi rồi mà không rõ sống chết. Lỡ bọn bên ngoài đã thấy ngươi dùng công pháp này thì ta phải làm sao hả?"

 

Biết rõ công pháp Phật tộc của dòng chính Dương Gia có mê lực thế nào, nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, Dương Hoàng Long chỉ có thể cười khổ nhìn qua hướng Khoai Lang và Khang Thúc vẫn đang mày mò tìm đường vào trong:

 

"Đi, giờ cũng không nên ra ngoài, trước chúng ta cùng tìm Kim thúc."

 

Ở trung tâm hang đá lúc này, tiểu lam xà sau ba khắc hoá thành linh bản nhảy múa ngân nga xung quanh "Tử Linh trai" thì vô số nhánh sông đã quy về thành một đầm nước nồng đậm thuỷ hệ linh khí lơ lửng phía trên nàng.

 

Thấy đại mãng dài 20 trượng lúc này gật đầu liên tục, Lý Diệu Hoàng liền truyền âm vào Bách Tướng: "Bắt đầu nha A Ngao". Rồi nàng phi kiếm bay lên, dang rộng hai tay để Bách Tướng dễ dàng đón nhận dòng chảy Thuần thuỷ tinh hoa do tiểu lam xà đang điều khiển truyền vào.

 

A Ngao vừa nghe được ám hiệu đã thấy trên trời cao xuất hiện một cột nước xanh lè đánh xuống.

 

Hắc kì lân lập tức gầm lớn một tiếng rồi lang toả ám hệ thuộc tính ra khắp hố to mới đào bên căn nhà gỗ, tạo thành "Ám hệ lĩnh vực" với lực hút kinh người mà hút lấy không sót một giọt thuần thuỷ tinh hoa đang rơi xuống nào.

 

Được sự giúp đỡ đắc lực của A Ngao, tiểu đầm thuần thuỷ tinh hoa chỉ qua 7 phút đã hoàn toàn được di chuyển vào trong "Bách tướng".

 

Tiểu lam xà theo đó biến thành nguyên dạng rồi rơi xuống, nằm trong lòng tay Lý Diệu Hoàng lần nữa.

 

"Nè, ngươi vẫn chưa cho bọn ta biết ngươi tên gì đó tiểu xà."

 

Hai mắt tiểu xà đang dần nhắm lại vì mệt mỏi, nhưng giọng nói chất chứa thấm đẫm nhu tình truyền đến làm nàng bất ngờ mà cố níu lại một chút ánh sáng, tiểu xà ngẩng lên mờ mịt lắc lắc đầu với nữ tử hững hờ, nói những lời không thể cô động hơn: 

 

"Ta do thiên địa mà sinh nên không có tên."

 

Sau âm thanh dịu dàng vang vọng bên tai: "Vậy từ giờ hãy gọi ngươi là Lam Quỳ nha" thì tiểu lam xà dài bốn 40cm chỉ kịp nhấp môi li nhi: "Lam Quỳ à, cái tên thật hay" rồi nhắm mắt uốn tròn thân người bên một viên linh châu đỏ thẳm mà chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi.

 

"Ngủ ngon, Lam Quỳ". Lý Diệu Hoàng nhỏ nhẹ nhấp môi xong thì chuyển Lam Quỳ vào trung tâm thuỷ đầm mới vừa xây xong, rồi liền đạp lên 'Yến Phong' bay ra khỏi hang động.

 

VÙU. Lướt qua cánh cửa vẫy rắn, 'Bách tướng' lần nữa biến thành 'Phong hệ thiên can giáp' mà đôi cánh rộng lớn đen ngồm đằng sau tung bay.

 

Lý Diệu Hoàng nhanh đến nổi chỉ còn lại tàn ảnh khéo léo lượn lách trên không tránh né vô số tảng đá lớn nhỏ khác nhau đang rơi xuống vì sự sụp đổ của hang động.

 

Nàng chỉ thuận lợi xuyên thẳng qua các hang đá được thêm 5 phút.

 

ẦM. Con đại mãng kim đan trung kì đã phá tường xuất hiện bên hông một đuôi uy mãnh quật tới!

 

Vút. Nhưng Lý Diệu Hoàng đã cảm nhận được từ trước, liền xoay eo bẻ hướng bay vào hang động nhỏ hẹp bên cạnh.

 

Đùng, đùng, đùng,.. Đuôi cự mãng theo đó quét ngang những vật cảng chằng chịt bên trong, tốc độ ngày một chậm dần giúp nàng thoát khỏi đòn tấn công đầu tiên.

 

 Vùu, Vùu, Vùu,... Lý Diệu Hoàng tiếp tục lạng lạch đánh võng, hết rẻ trái rồi rẻ phải bay qua nhiều hang động với quỷ đạo không xác định, đại mãng lúc này vừa không thể dùng thân thể khủng bố tấn công mà còn vô phương dựng tường chặn nàng bỏ chạy!

 

ầm, ầm, ầm,.... Nhưng chẳng những khí tức trên người nó lúc này làm nàng cảm thấy có chút quái lạ mà chỉ sau hai đuôi quật hụt và vài lần chặn tường thất bại nó liền bỏ qua không làm nữa, chỉ tập trung truy đuổi làm kế hoạch của Lý Diệu hoàng thất bại.

 

Bất quá sau hơn 10 phút rượt đuổi khoảng cách của cả hai vẫn nằm trong mức an toàn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn nàng có thể bình an rời khỏi han động nên nàng cực kì an tâm.

 

Chỉ cho đến lúc này, Lý Diệu Hoàng vẫn đang phi kiếm thụt mạng thì bổng cảm thấy bên trái phía trước có một bóng người. Tới khi nhận ra được thì nàng và thiếu nữ dễ thương đã lướt vù qua nhau.

 

Hả, Lý Diệu Hoàng vội vã xoay đầu nhìn lại thì thấy thiếu nữ dễ thương cũng đang ngờ nghệt nhìn theo mình.

 

Nhưng lại lần nữa làm nàng bất ngờ, không biết đại mãng là do thấy đuổi theo không kịp nàng nữa nên bỏ qua hay là vì một lí do đặc biệt nào khác mà nó bổng đổi hướng.

 

Cái miệng khổng lồ đỏ như máu đã mở to hết cỡ táp tới thiếu nữ dễ thương, chỉ còn cách 5m là đã nuốt trọn lấy cả người nàng ta!!!

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16