Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 74 + 75.1: Luyện khí

431 0 2 0

Một năm sau, Lý Diệu Hoàng tiến giai Cường Thân tầng 3, nhưng việc tu luyện của nàng lúc này lại gặp vấn đề. 

 

Tuy phương pháp tu luyện của nàng đủ tàn bạo, lại có linh dược bá đạo phụ trợ, tốc độ tiến giai được Dương Bạch Trì đánh giá là nhanh gấp 10 lần so với một kì tài luyện thể. 

 

Nhưng thân thể của nàng đã dần quen với cường độ tu luyện hà khắc, mặc dù mỗi ngày Lý Diệu Hoàng đều tăng mạnh áp lực lên nó nhưng hiệu suất tu luyện đang dần chậm lại, không thể sánh bằng khi xưa, và người lười nhác như nàng không thể chấp nhận điều này.

 

Sau khi kể câu chuyện "chiếc long bào của vị vua thông minh" như cống hiến định kì 1 tháng 1 lần, Dương Bạch Trì khuyên Lý Diệu Hoàng nên thay đổi môi trường một chút, cứ cắm đầu tu luyện như vậy cũng không tốt, tìm một thú vui gì đó làm chẳng hạn, không chừng có thể giúp tốc độ luyện thể của nàng tăng lên lần nữa.

 

Giờ phút này Lý Diệu Hoàng ngoại trừ muốn tiến giai thật nhanh để ra ngoài gặp tứ nữ mà lấy tu luyện làm niềm vui, thì chỉ còn luyện khí. Lòng nghĩ vậy, nàng liền kể thêm "Bọ chét" như làm hối lộ để hỏi thăm Dương Bạch Trì về tài sản luyện khí của hắn.

 

Nhưng khác với linh dược, luyện tài vì thời gian trôi qua quá lâu nên dần bị hư hao, nên để tránh lãng phí, có một lần Lâm Vân cốc mở ra Dương Bạch Trì đã phân phác gần như toàn bộ luyện tài cho tu sĩ bên ngoài, chỉ còn giữ lại một số ít lôi hệ thuộc tính luyện tài có khả năng tích luỹ năng lượng theo thời gian nên không bị ăn mòn.

 

Bất quá vẫn còn lại sách và thư tịch, tuy vì không phải chức nghiệp nên Dương Bạch Trì sở hữu loại này cũng không nhiều, nhưng vẫn đủ Lý Diệu Hoàng phát hiện một điều thú vị:

 

Người xưa rèn binh khí rất chậm.

 

Không giống như thời nay do nhu cầu cao và cạnh tranh thị trường, luyện khí sư bắt buộc phải nghĩ ra những giải pháp giúp luyện khí ít tốn thời gian hơn, thấy thành quả nhanh hơn, được nhiều linh thạch hơn mà dẫn đến bỏ qua một số công đoạn, cũng như lãng phí luyện tài và nghiêm trọng hơn là phương thức luyện khí của tiền nhân dần bị quên lãng, thất truyền. 

 

Trong thư tịch lâu đời lại có một số phương pháp đó, điển hình nhất là Uẩn Dưỡng.

 

Với nhiệt huyết sôi trào vì mới tìm được phương pháp có thể tiết kiệm luyện tài và làm ít công to, Lý Diệu Hoàng mang theo niềm đam mê bùng nổ với luyện khí thuật mà kiểm tra lại nhẫn trữ vật.

 

Một năm trước, năm người các nàng một đường giết lên, thu về 30 mấy món 5  6 giai luyện tài thuộc tính khác nhau, bỏ qua phần hồi ức nhớ nhung tứ nữ và khao khát thực hiện "điều kiện cùng hoà" mà mình còn chưa kịp làm cho Tần Hạ Băng chợt ùa về khi Lý Diệu Hoàng nhìn vào phần luyện tài của cả bọn làm mắt nàng ướt đẫm, sau một vòng kiểm tra, nàng đã quyết định sẽ rèn bốn món binh khí.

 

Món đầu tiên là dùng xác Hắc Hầu đã nằm trong nhẫn trữ vật từ ngày đầu tiên nàng bước chân ra khỏi thành Thừa Thiên. 

 

Đầu tiên Lý Diệu Hoàng dùng vuốt của Hắc Hầu để chia cơ thể nó thành hai phần da và khung xương. 

 

Tiếp theo đặt hai thứ đó ở Phật điện, nơi nàng vẫn thường tu luyện để chúng hấp thu, uẩn dưỡng trong kim hệ linh khí của Phật đạo chính tông. 

 

Đợi khi cảm thấy thích hợp, Lý Diệu Hoàng tiếp tục đem khung xương hắc hầu, một ít thảo dược và kim hệ sắt thép 5 giai bỏ vào cùng một lò nung, tiếp tục để trong Phật điện của Dương Bạch Trì và dùng Cung Ly Hoả dần dà, chậm rải hoà tan tất cả thành chất lỏng tạo thành hợp kim.

 

Đến khi hợp kim dạng lỏng thăng hoa thì nàng đổ chúng vào khung cát định hình làm sẵn từ trước.

 

Tiếp tục dùng lửa đun riu riu để nó chầm chậm định hình trong Phật điện.

 

Sau lại bao bộc tay cầm với phần da lúc này đã thấm nhuần hào quang phật pháp, làm thành hai thanh rựa hình cung mũi nhọn, dài 0,85 m rộng 0,6 m ánh lên ngân sắc, sau này phụ trách giúp Lý Diệu Hoàng trong cận chiến, đặt tên "Song Ngã" nhầm nhớ đến sự kiện sơn cốc Dã điềm hầu.

 

Vì nhiều lần bị vây công trước kia, lúc này Lý Diệu Hoàng thật muốn có một cây thương.

 

Vì - Thương thân dài càng quét tứ phương, đầu sắc nhọn quyết tuyệt sát địch, là binh khí của trăm binh, đại diện cho giang sơn xã tắc, thường được dùng trên chiến trận vì có thể cùng lúc đánh nhiều mục tiêu, một mình giết trăm quân, một mình giữ yên một cõi, bảo vệ điều quan trọng, giống như khi năm người các nàng lấy năm đánh đánh ngàn, đánh vạn vậy, Lý Diệu Hoàng muốn bảo vệ tốt tứ nữ hơn nữa, nên từ đó nàng quyết định món binh khí thứ hai sẽ là một cây hoả thương.

 

Càng nghĩ, chiến ý trong lòng càng trào dâng, Lý Diệu Hoàng bắt đầu kiểm tra luyện tài hoả hệ. Nàng lúc này có 4 món hoả hệ luyện tài:

 

- Hoả Tông Lân Giáp: luyện tài hoả hệ cấp 5. Là phần vãy cứng cáp nhất trên cơ thể loài Hoả tông thử sống tại địa phận Hoả Lâm Viên. Mỗi ngày một con Hoả thiềm thử phải xuống sâu dưới lòng đất nóng bức, kiếm than mà ăn, uống nhung nham thay nước, nên tính chịu nhiệt, sức chịu đựng va chạm vật lí và khả năng tăng sức mạnh cho hoả hệ chiêu thức của Hoả Tông Lân Giáp là cực kì ưu việt.

 

Nham hoả thạch: là loại đá trôi nổi trong những vòng nhun nham nóng chảy ở Hoả Lâm Viên, quanh năm bị chúng dằng sé mà từ đó hấp thu tiến hoá, nên sức phòng ngự cực kì mạnh mẽ, kể cả răng của những loài yêu thú cỡ lớn ở đó cũng không thể làm gì.

 

Xích Tinh Thép: là loại khoáng sản nằm tận sâu bên dưới núi lửa ngàn năm, hấp thu tinh hoa của hoả diễm nên hoả hệ linh tính cực kì mạnh mẽ.

 

Lông vũ của Chu Tước thần thú: di sản của Phượng Tiểu Tịch, hai sợi lông vũ bên nằm bên Trứng Tiểu Tịch khi nàng lần đầu kiểm tra không gian linh sủng.

 

Thương có hai phần chính mũi và thân. Hai loại luyện tài đầu tiên có sức phòng thủ mạnh và khả năng hỗ trợ cao nên thích hợp làm thân thương hơn, còn xích tinh thép và lông vũ của Tiểu Tịch thì dùng rèn mũi thương chắc chắn là nhất lưu.

 

Biết được hướng đi, Lý Diệu Hoàng liền bắt tay vào làm việc.

 

Nàng đầu tiên là tước hết phần vũ trên hai sợi lông vũ của Tiểu Tịch. Vũ giữ nguyên, thân thì để lên trên một ít đất xa mạc mà Dương Bạch Trì vất vã tìm được - nung từ từ bằng Cung Ly Hoả và để bên cạnh Trứng Tiểu Tịch, để chúng hấp thu hoả hệ linh khí của chu tước thần thú dư thừa phóng toát ra trong không khí.

 

Đợi khi cả hai thứ cùng hoà hợp đỏ ao, lại thêm Xích Tinh Thép vào, tăng mạnh nhiệt độ hoả diễm nung trong cấp tốc để tất cả hoà thành dạng lỏng.

 

Sau đó để chúng bên cạnh Tiểu Tịch lần nữa, đợi đến toàn bộ cô động thành thể rắn thì vừa đem nung trong ngọn lửa inh ỏi, Lý Diệu Hoàng vừa dùng tay không định hình hình dáng, sẵn tiện hành hạ cơ thể giúp nàng luyện thể và hoàn thành mũi thương.

 

Phần thân thương thì không cầu kì như vậy, Lý Diệu Hoàng chỉ đem một ít cát sa mạc, một ít thảo dược cùng Hoả Tông Lân Giáp, Nham Hoả Thạch vào chung một khố tiết cương rồi từ từ nung tan thành dạng lỏng, sau đó đổ vào khung định hình rồi làm thành thân thương.

 

Sau khi mũi và thân hoàn thành, Lý Diệu Hoàng tiếp tục lấy ra phần vũ lúc trước làm thành mao thương, khi liên kết cả ba phần thì đè thêm một số phù ấn hoả hệ để chúng hoàn toàn gắn kết.

 

Thương hoàn thành dài 2m5, đầy hoa văn hình hoả diễm, mũi sắc nhọn đỏ rực, thân nâu đỏ cứng cáp, mao tinh xảo uy vũ, cả thương toát ra hoả hệ linh khí bạc ngàn, đặc tên "Ân Tịch", nhằm tri ân và nhớ về một ân nhân của Lý Diệu Hoàng, cũng là người giúp nàng rèn được bảo thương.

 

Có một binh khí chống vây công, một binh khí cận chiến, Lý Diệu Hoàng liền nghĩ ngay đến binh khí tầm xa. 

 

Nhưng nàng không giống như Lục Linh là tập trung tấn công từ tuyến sau nên dùng cung rất dễ dàng, Lý Diệu Hoàng thiên về cơ động, linh hoạt trên chiến trường nên nàng quyết định làm một món phong hệ binh khí vừa có thể dùng như ẩn nặc ngọc bội, vừa có thể giúp nàng nén nhanh và nhiều hơn phong hệ linh lực ám sát kẻ địch.

 

Nhưng muốn làm được điều đó, yêu cầu phải có một loại luyện tài sở hữu khả năng cường hoá phong hệ linh lực rất mạnh mẽ, tới đây Lý Diệu Hoàng liền nghĩ về trăm sợi lông tơ của Băng Băng mà nàng tranh thủ lúc bé rụng lông thu nhặt.

 

Nhưng đây là lông tơ của Bạch Hổ thần thú, hai món luyện tài phong hệ 6 giai của nàng bây giờ không thể chịu nổi cũng như phát huy hết sức mạnh của nó. 

 

Đang đau đầu vì điều đó, Lý Diệu Hoàng lục lọi nhẫn trứ vật thì bổng phát hiện Ngân Bạch Khoáng, luyện tài phong hệ 8 giai mà Nhan Hồng Anh đưa nàng ở mật thất Dương phủ lúc trước đã bị nàng quên lãng.

 

Tuy chỉ là một mãnh nhỏ bằng đầu ngón tay út, nhưng Lý Diệu Hoàng có sở cảm nếu có thêm sự hổ trợ của một món 6 giai phong hệ khác và dược tính của thảo dược bù trừ thì chắc chắn nó có thể cân bằng được với lông tơ của Băng Băng. 

 

Lòng mừng như điên, nàng liền bắt tay vào luyện khí:

 

Đầu tiên Lý Diệu Hoàng lấy ra mãnh nhỏ Ngân Bạch Khoáng nung nóng rồi chỉnh sửa hính dáng thành một viên phỉ thuý màu bạc rỗng ruột.

 

Tiếp theo nàng dùng hai thanh kim loại phong hệ 6 giai của mình và một ít linh dược lấy từ Dương Bạch Trì làm thành một mắt xích nhỏ bằng cách nung nóng và đổ vào những khuôn hình ô van lớn nhỏ khác nhau rồi nối lại.

 

Sau đó ghép ngân thuý và mắt xích lại với nhau theo cách sắp xếp đặc biệt nhầm phát huy hết khả năng của Ngân Bạch Khoáng.

 

Lúc này Lý Diệu Hoàng lấy ra trăm sợi lông tơ của Băng Băng, dùng linh lực buộc lại sao cho khắn khít và liên kết chặc chẽ nhất có thể, rồi đem bỏ vào tâm viên ngân thuý kia làm trung tâm vòng tay.

 

Cuối cùng là dùng kinh nghiệm chế tạo ẩn nặc pháp pháp bảo phong hệ và kiến thức chế tạo binh khí cho ma pháp sư học từ sách, Lý Diệu Hoàng bắt đầu thay đổi, điêu khắc cấu tạo phù ấn hoàn thành phần chức năng.

 

Thành phẩm là một chiếc vòng tay nhỏ xinh màu bạc, bên trên khảm một viên Ngân Thuý tinh xảo, đặc tên "Miêu Linh", cũng được kìm phẩm giai xuống cực phẩm linh khí và chừa một số khoảng trống như "Song Ngã" và "Ân Tịch".

 

Bây giờ số lượng binh khí của Lý Diệu Hoàng đã tương đối đủ đầy, cộng thêm Song Nha Thuẫn đang thất lạc và Ám Linh Xích trong nhẫn trữ vật thì có công có thủ, cơ động, nghi binh, gần xa, ít nhiều đều có. Nhưng để đề phòng vạn nhất, nàng cần một món binh khí có sức huỷ diệt mạnh mẽ, thậm chí vượt một hai đại cảnh giới cũng có thể nhất kích tất sát một kẻ địch là tốt nhất.

 

Một món binh khí nghịch thiên như vậy có thể rèn được? Tuy vậy nhưng lúc này Lý Diệu Hoàng rất tự tin, vì nàng đang nắm trong hay hơn chục món 5 - 6 giai lôi hệ luyện tài đã tích luỹ lôi điện vạn năm mà Dương Bạch Trì đưa cho.

 

Tuy cơ sở là có, nhưng muốn luyện chế cũng không dễ dàng chút nào. Lý Diệu Hoàng ban đầu chọn hai loại lôi thép có nguồn góc gần nhau nhất mà cố nén chúng lại thành một thể khắn khít nhất có thể, nhưng khi nàng chỉ vừa để chúng gần nhau.

 

ĐÙNGG!

 

Một tia sét xé trời bất ngờ đánh thẳng xuống hai mãnh kim loại, để lại mặt đất một hố sâu lớn và Lý Diệu Hoàng quần áo rách nát nằm la liệt mặt trên đất.

 

Nhanh lẹ uống một viên đan dược rồi hồi phục hoàn toàn vết thương, Lý Diệu Hoàng bật dậy, gương mặt chẳng những không một tia hoảng sợ mà còn mừng như điên, vì đây là cơ hội luyện thể rất tốt cho nàng.

 

Lôi hệ linh khí là kết hợp đa số từ kim hệ và thổ hệ linh khí, Lý Diệu Hoàng lúc này do tiếp xúc với kim hệ linh khí nhiều năm nên rất nhậy bén với nó. Một năm trước lại được Dương Bạch Trì truyền cho bí thuật hấp thu linh khí "Đêm tiên vong".

 

Nếu bây giờ có thể nhân lúc sét đánh mà tách ra kim hệ linh khí dùng để luyện thể, thổ hệ linh khí dùng để bù đắp linh căn thiếu hụt trong cơ thể, thì nàng chẳng những vì cơn đau do sét đánh mà có thể gia tăng hiệu suất luyện thể, tốc độ mở ra phong ấn cũng vì thổ hệ trù phú mà biến thiên.

 

Nghĩ là làm, tuy vạn phần nguy hiểm vì không thể điều khiển được cường độ của sấm sét, nhưng nếu thành công dẫn lôi luyện thể thì tốc độ tu luyện của nàng có thể tăng lên lần nữa, cũng như sẽ có một thanh binh khí với đòn tấn công nghịch thiên.

 

Và nàng đã thành công.

 

Lý Diệu Hoàng cứ thế điên cuồng tu luyện, nhàn nhã luyện cùng lúc 4 món binh khí, và thời gian cứ thế trôi qua.

———

 

Hai năm sau, phòng hiệu trưởng Tuyết Tinh học viện.

 

Một nữ tử tóc ngắn tới vai, thân người đầy đặn khoát lên một bộ thanh y kín kẻ, má đồng tiền, mày nhíu chặt mà lên tiếng phàn nàn:

 

"Viện trưởng, ngài xem mấy nha đầu này thắng giải rồi lại tiếp tục không lấy binh khí kìa! Mỗi lần như vậy ta vất vã lắm mới đổi sang luyện tài cho các nàng, người ra tay chỉnh đốn các nàng một chút đi được không, ta mệt lắm lắm rồi đó."

 

Những lời than thở của Viện Phó - Lam Ngọc Chi căn bản không thể vào tai Trác Dịu Xuân đang ngồi trên bàn viện trưởng. Mỗi lần có thể thức thi nhóm nàng lại phải đi năn nỉ ban tổ chức cho dùng tên ma giúp đủ năm người để các nàng chịu tham gia, nàng còn chưa than. Mỗi lần các nàng tự tiện bỏ đi vì có tin tức của nha đầu hắc ám, nàng phải đứng ra chịu trận, nàng còn chưa than. Vợ nàng ba năm nay lưu lạc bên ngoài, không có mấy ngày rãnh rỗi, nàng còn chưa than aaa. Đổi mấy cái luyện tài thì than cái gì???

 

Càng nghĩ Trác Dịu Xuân càng bực mình, nhưng nàng thật không muốn hà hiếp cấp dưới nên quyết định dứt ra, mở giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ:

 

"Ngươi cố gắng một chút, các nàng dù sao cũng là học viên xuất sắc nhất của viện ta bây giờ. Chiều chuộng nữ hài một chút cũng không phải là quá đáng đi?". Nói tới đây, Trác Dịu Xuân lại chuyển giọng hỏi hang:

 

"Nhắc mới nhớ, mấy nha đầu đó đang ra sao rồi?"

 

Lam Ngọc Chi thở dài một cái: "Còn ở đâu nữa, ba nha đầu kia thì như thường lệ đảo qua một vòng thành Nguyệt Hồi sau khi được ra ngoài, Lục Linh thì về đây ngay lập tức bế quan tiếp tục dùng 'Dực Sinh Hoả' uẩn dưỡng Nguyệt Tiễn hươu."

 

Ba năm trước, Vân Trung liên minh trong lúc dọn dẹp hiện trường thì phát hiện con non Nguyệt Tiễn hươu bị thương nặng bên trong một vết nứt không gian còn sót lại. 

 

Tần Trúc Lam theo đó tận dụng quyền uy mà đưa cho Lục Linh, cho nàng dùng "Dực Sinh Hoả" nuôi nấng nó, để một ngày nó hồi phục thì có thêm cơ may tìm hiểu thêm về Lâm Vân cốc, tăng lên cơ hội tìm kiếm Lý Diệu Hoàng. 

 

Nhận được Nguyệt Tiễn hươu, Lục Linh lúc nào cũng giống như lúc này vậy, không tham gia tiết học hay thi thố gì liền trốn ở trong phòng dùng Dực Sinh Hoả chửa trị cho nó, tuy điều này cũng giúp cho tu vi của nàng rất nhiều, nhưng ba năm trôi qua việc uẩn dưỡng Nguyệt Tiễn hươu vẫn chỉ được chút thành quả, làm nàng buồn khổ không thôi. 

 

Nhưng dù chỉ còn một hi vọng mỏng manh, Lục Linh cũng quyết bám víu vào, tuyệt đối không cho nó vụt tắt, vì nàng cũng có một lời hứa cần thực hiện, có rất nhiều đan dược phải đưa cho người kia, một trong những người đầu tiên công nhận nàng.

 

Nên vì vậy, giờ phút này Lục Linh lại nhốt mình trong phòng chửa trị cho Nguyệt Tiễn hươu. 

 

Khi nàng đang hết sức hăng xay điều khiển "Dực Sinh hoả", thì giấy nợ của Lý Diệu Hoàng được cả nhóm treo trong đại sảnh tiểu viện lúc này lại bất ngờ có biến động.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16