Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 39: Hội cùng tiến

481 0 2 0

"Nhược kê, Nhược kê,..."

 

Giờ phút này Lý Diệu Hoàng đang đứng đập cửa phòng Phượng Tiểu Tịch. 

 

Với thực lực của nàng lúc này đối đầu với Tần Hạ Băng chắc chắn là không thể, nếu có thêm "Cung Ly hoả" cơ hội thắng đối phương sẽ tăng lên rất nhiều, dù sao băng và hoả cũng tương xung tương khắc, vì lí do đó mà nàng đang đứng đây giữa đêm hôm.

 

Cửa phòng mở ra, Phượng Tiểu Tịch do một tháng nay không dám tu luyện nên lông mao chưa mọc thêm được tí nào, bề ngoài vẫn là một con gà tây rụn lông, khác biệt duy nhất chính là ba chiếc lông vũ trên đầu, giờ chỉ còn hai chiếc!!

 

Nàng cả ngày đi chọc phá người khác vừa mới về tới, tuy rất mệt mỏi nhưng "niềm vui" khiến tâm trạng rất tốt, nên cũng không vì việc Lý Diệu Hoàng đến trễ như vậy mà khó chịu, Phượng Tiểu Tịch giọng nhàn nhạt: 

 

"Chuyện gì?"

 

"Ta sắp đánh nhau với Tần Hạ Băng!!"

 

Lý Diệu Hoàng cười tươi như hoa trả lời như đây là một hỉ sự, làm Phượng Tiểu Tịch bị một tiếng hét thất thanh từ phòng bên chen ngang: 

 

"Cái gì?"

 

Ầm.

 

Bạch Vân trực tiếp đẩy văng cửa phòng lao ra ngoài, nàng cũng mới về, đang định ngủ thì nghe tiếng Lý Diệu Hoàng mà nhớ tới phản ứng kì lạ của đối phương mấy ngày trước nên định ra xem một tí. 

 

Nhưng nào ngờ hai kẻ kia giận nhau không nói chuyện cũng thôi đi, giờ còn đánh nhau? Thiên, nàng thật sự không muốn thấy hai tên ngốc thật thà này đánh nhau nha.

 

"15 ngày sau, ta cùng Tần Hạ Băng đánh nhau đó!!"

 

Hai ngươi sắp đánh nhau hay là cùng đi giả ngoại hả? Thái độ nói chuyện như vậy là sao? Đôi môi vẫn cười tươi như hoa của Lý Diệu Hoàng làm Bạch Vân phỉ nhổ trong lòng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Phượng Tiểu Tịch tuy không hiểu lắm chuyện tình cảm, nhưng nàng cũng đã nắm được vấn đề chính, lập tức nhìn sang Bạch Vân phân phó:

 

"Hai ngày tới ngươi theo ta đến khu tụ linh trận, bày 'Song dấn phiên thiên trận'."

 

"Làm gì hả? Trận pháp cấp năm vô hạn gần lên 6 đó, luyện tài không rẻ nha". Bạch Vân không hiểu liền hỏi.

 

"Lông vũ của ta có đủ giá tiền không?". Phượng Tiểu Tịch quát lớn một tiếng rồi cũng không để ý vẻ mặt chột dạ của Bạch Vân mà lập tức nhìn Lý Diệu Hoàng:

 

"Là cho cá chết nha đầu này luyện hoá mồi lửa, ngươi về tiếp tục tu luyện trước đi, chuẩn bị xong ta kêu."

 

Lý Diệu Hoàng cũng có cảm thụ mới với công pháp nên lập tức chào từ biệt: 

 

"Vậy cảm ơn nha, ta đi trước". Rồi đạp thuần phong linh lực lao đi. 

 

Phượng Tiểu Tịch nhìn bóng lưng đang dần xa của cô bạn kì lạ mà tâm trạng phức tạp:

 

"Nha đầu này lại tiến bộ rồi, xem ra tâm kết với nàng ảnh hưởng quá nhiều, cũng không biết là tốt hay xấu."

 

Bạch Vân cũng hiểu được một chút, nhưng cả bọn giờ chỉ có mình nàng là dậm chân tại chỗ, nàng rất khó chịu nha!! Lại thấy thời cơ trước mắt, Bạch Vân lập tức cười hắc hắc lại gần Tiểu Tịch:

 

"Oy, hay chúng ta đổi sang bài 'Song dẫn lâm minh trận' đi, luyện tài cần thiết ta tự thêm vào."

 

Phượng Tiểu Tịch cười nhuễnh mỏ, bắt đầu mặc cả:

 

"Được, không tính lông vũ của ta."

 

"Sao ngươi không đi cướp?". Bạch Vân lập tức quát lớn.

 

Không biết một cuộc mặc cả hơn nữa canh giờ (1 tiếng) đang diễn ra, lúc nãy vì Lý Diệu Hoàng bổng nhiên có thể tổng hợp ra thuần biến dị thuộc tính linh khí nên nàng có linh cảm một số điều.

 

Sau một đêm nhắm mắt tu luyện, nàng đã ngộ ra được điều thứ sáu và thứ bảy.

 

THỨ SÁU: Cách tách ngũ hành linh khí trong không khí ra cùng một lúc.

 

Điều thứ nhất có nói: mỗi nơi xung quanh chúng ta đều sẽ có sự khác biệt về thuộc tính linh khí, nhưng gần như tất cả mọi nơi đều có đủ năm loại thuộc tính nguyên tố, chỉ là nhiều hay ít. 

 

Mà giờ đây nàng có thể tổng hợp thì tất nhiên cũng có thể dễ dàng tách băng hệ thuộc tính linh khí ra thành 5 loại thuộc tính linh khí. 

 

Nhưng chỉ dựa vào điều đó mà tu luyện thì cũng không dễ dàng như vậy. 

 

Vì trong băng linh khí chỉ chiếm đa số là thuỷ hệ và thổ hệ linh khí, tỉ lệ ba hệ kia là rất nhỏ, nhưng tính chung trong một khu vực lớn thì thật sự là không ít, chỉ có điều với đẳng cấp điều khiển linh khí của nàng hiện tại vẫn chưa thể tổng hợp nổ số lượng lớn đủ dùng trong tu luyện. 

 

Vì vậy cảm ngộ thứ 7 của Lý Diệu Hoàng sinh ra.

 

THỨ BẢY: phương pháp dẫn ngũ hành linh khí vào cơ thể để tu luyện.

 

Ngũ hành là tương sinh tương khắc, nên khi ngũ hành tề tựu chúng trở thành một dạng tồn tại ổn định và trường tồn.

 

Nhưng giả sử khi chỉ có bốn thuộc tính ở chung với nhau thì sao? 

 

Chúng tuy sẽ mất ổn định nhưng chắc chắn sẽ không tự huỷ vì bản năng của vạn vật là cầu sinh, bốn nguyên tố sẽ bắt đầu điên cuồng hút lấy linh khí nguyên tố cuối cùng để dung hợp và tiếp tục tồn tại.

 

Vì vậy chỉ cần Lý Diệu Hoàng tề tựu đủ bốn nguyên tố linh khí cùng chung một chỗ với nhau, rồi kết hợp thêm mức độ điều khiển linh khí tinh chuẩn của nàng mà dùng sức hút mạnh mẽ của ám hệ linh lực hỗ trợ bọn chúng hút lấy nguyên tố còn lại trong không khí, ngũ hành linh khí chắc chắn sẽ được sinh ra.

 

Nhưng muốn làm được điều đó thì đầu tiên nàng phải hội tụ đủ bốn nguyên tố linh khí trước cái đã, lại mai mắn trong không khí mùa đông có nhiều nhất thuỷ và thổ hệ linh khí. 

 

Lý Diệu Hoàng lại có thêm "Thuần kim tinh hoa" - kim hệ và "Cung Ly hoả" - là hoả hệ.

 

Thuỷ Thổ Kim Hoả hoàn toàn đã đủ điều kiện.

 

Tuy mặc dù vì không phải lúc nào cũng là mùa đông và "thuần kim tinh hoa" cũng có ngày sẽ hết, nên cách này dùng thật không bền chút nào, nhưng Lý Diệu Hoàng không còn lựa chọn nào khác, chỉ đành đi một bước, tính một bước. 

 

Thậm chí bây giờ nàng có muốn vẫn chưa thể tu luyện ngay được, vì chưa có "Cung Ly hoả" nên Lý Diệu Hoàng đành tiếp tục đọc lại mấy ngàn cuốn công pháp một lần nữa.

 

Bạch Vân và Tiểu Tịch đã đạt thành hiệp nghị là nữa cái lông vũ, nên bọn họ chuyển từ "Song vấn phiên thiên trận" thành "Song dẫn minh lâm trận", và vì vậy mà hai nàng cần thêm thời gian thí nghiệm.

 

Trôi qua ba ngày, đến ngày thứ 20, Lý Diệu Hoàng ngoài hiểu thêm một số nền móng chưa thể ứng dụng vào tu luyện thì nàng có cảm giác mình sắp chạm đến vòng tuần hoàn kinh mạch dành riêng cho ngũ linh căn tu luyện.

 

Lúc này Bạch Vân cũng đã tới gõ cửa phòng, dẫn nàng đến nơi bày trận pháp.

 

Trận pháp nhìn bề ngoài rất đơn giản, trong một căn phòng rộng hơn trăm mét, Lý Diệu Hoàng ngồi xếp bằng ở một khoảng cách xa đối diện Phượng Tiểu Tịch và hộp gỗ đựng "Tử Linh trai" - thuỷ hệ lục giai Kỳ Minh nhường nàng nữa tháng trước.

 

Sau một lúc chạy vòng vòng kiểm tra điểm trận thì Bạch Vân cũng xuống ngồi một bên ngay sau Tiểu Tịch, nàng thấy vậy mở lời giọng nghiêm khắc:

 

"Cá chết nha đầu tập trung, có chút đau, ta bắt đầu đây."

 

Lý Diệu Hoàng gật đầu, Phượng Tiểu Tịch nhảy lên không hoá thành một bóng hình chu tước nhỏ, cả người đỏ rực được bao bọc bởi Cung Ly hoả.

 

"eÁaaaaaaa~~."

 

Một tiếng phượng minh vang vọng trong thiên địa, tiểu chu tước xoay tròn lộng vũ, thân thể đang dần dà nhỏ nhắn bắn ra hoả diễm tạo thành một đốm lửa xinh xắn ở điểm trận đằng xa, là mồi lửa của Cung Ly Hoả.

 

Bạch Vân lúc này cắn tay lấy máu, đập mạnh bàn tay xuống mặt đất, hét:

 

"Song dẫn minh lâm trận, mở!"

 

Linh khí từ mười mấy điểm trận bốn phương tám hướng theo đó đổ ào về viên ngọc đỏ thẳm đang phát sáng trên không trung. "Tử Linh trai" cuồn cuộn bắn một luồng linh khí xanh lam thẳng tới "Cung Ly hoả".

 

Ánh lửa đỏ thẵm dần dà dịu lại, mang theo là linh khí dư thừa phóng thoát ra bốn phương tám hướng bị "Song dẫn minh lâm trận" giữ lại rồi dung nhập thành hai khối linh khí trên tay Bạch Vân.

 

Đến khi "Cung Linh hoả" đã ngã sang cam hồng.

 

"eÁaaaaaaaaa~"

 

Một tiếng phượng minh lại vang vọng trong thiên địa, "Cung Ly hoả" liền bay tới đánh thẳng vào đan điền của Lý Diệu Hoàng.

 

Ngay lập tức Lý Diệu Hoàng chỉ thấy cả người lục phủ ngũ tạng như bị thiêu cháy, đau đớn không tả được, đây là đã được trận pháp hỗ trợ rồi sao? 

 

Thật đáng sợ, Lý Diệu Hoàng gấp gáp triệu hồi "Ám Linh xích".

 

Hắc Xích xoay vòng tạo thành một hố đen trước mặt, Lý Diệu Hoàng dẫn "Cung Ly hoả" đang quành hành trong người nàng đến bên trên khối "thuần kim tinh hoa", mở ra đồ văn phong ấn, dẫn kim hệ và hoả hệ linh khí vào hố đen giảm một chút đau đớn.

 

Dòng chảy hai luồng linh khí dần dà được giữ nguyên ổn định thì Lý Diệu Hoàng nhắm nghiền hai mắt, môi nhấp nháy tựa văn cổ xưa Tiểu Tịch chỉ dẫn, vận chuyển dòng chảy hoả diễm khắp cơ thể theo cảm xúc từ ý cảnh.

 

Cung Ly - Phượng Sồ

Sinh ra là phượng, là hoả.

Huyết nhục cháy bừng tự do.

Ngọn lửa inh ỏi bất diệt.

 

Bất tử, phiêu diêu truyền thừa tâm trí.

Mãnh mẽ, sục sôi chảy dài pháp thể.

Thời gian, đại đạo - hồn linh thấu triệt.

Cung Ly - Chu tước, mệnh tuyền khai.

 

Theo tâm trí và khát vọng tự do dâng trào thì Lý Diệu Hoàng cảm thấy từng tất da thịt trên người mình đều như được kết từ hoả diễm vậy.

 

Nàng là lửa, lửa cũng là nàng. Cháy bừng bất diệt, dòng Cung Ly đã là mệnh nàng, dần dà thẩm thấu từng tế bào nhỏ nhất.

 

Phượng Tiểu Tịch và Bạch Vân lúc đầu thì cả kinh, nhưng khi lấy lại bình tỉnh thì hiểu Lý Diệu Hoàng lúc đầu đang cố làm gì.

 

Hai nàng lúc này thấy thời cơ đã đến lập tức vận chuyển linh lực thi khiển pháp trận.

 

"Tử Linh trai" phát quang, lần này là bắn thuỷ hệ linh khí tới thẳng đan điền Lý Diệu Hoàng.

 

Dòng Cung Ly Hoả đang bất ổn hoành hành khắp các đường kinh mạch bổng nhiên chậm lại, Lý Diệu Hoàng vẫn tiếp tục vận dụng ý cảnh, tựa mình như Cung Ly, chấp nhận hấp thu, cơ thể ngũ linh nhanh chóng thích nghi với hoả diễm ươn ngạnh.

 

Nhờ bí pháp thượng cổ chính tông dòng tộc của Tiểu Tịch mà chỉ qua một canh giờ thì dòng chảy "Cung Ly hoả" đã hoàn toàn hội tụ, dung nhập thành một ngọn lửa nho nhỏ nằm bên phải đan điền Lý Diệu Hoàng.

 

"Phù". Lý Diệu Hoàng thoát khỏi cơn đau dai dẳng thì trán đằm đìa mồ hôi, ngồi tại chỗ thở hỗn hển.

 

"Ngươi có cảm thấy 'Liên Linh' giữa Cung Ly hoả với đan điền ngươi?". Phượng Tiểu Tịch đã lại gần.

 

Lý Diệu Hoàng nhắm mắt cảm nhận được một sợi tơ mỏng manh giăng ngang giữa đan điền nàng và đốm lửa li ti bên phải.

 

Thấy nàng gật đầu thì Tiểu Tịch tiếp tục:

 

"Giờ ngươi hãy thử truyền hoả hệ linh khí qua Liên Linh."

 

Lý Diệu Hoàng biến chuyển ngũ hành linh lực thành hoả hệ linh lực như thường làm rồi tập trung vào sợi dây trong suốt.

 

Liên Linh mờ nhạt mỏng manh biến đỏ căn đầy dẫn qua.

 

Ngay khắc hoả hệ linh lực chạm vào, ngọn "Cung Ly hoả" nhỏ nhắn như voi tháng bảy gặp sông ninh, chỉ trong tích tắc đã rút khô toàn bộ số lượng hoả hệ linh lực Lý Diệu Hoàng mới dung ra.

 

Phượng Tiểu Tịch quát lớn: 

 

"Mau dừng lại ý niệm ngưng tụ hoả hệ linh khí!"

 

Lý Diệu Hoàng hốt hoảng làm theo, nhìn lại thì đã thấy đan điền căng đầy của nàng khi nãy đã vơi đi 1/10! Còn ngọn Cung Ly hoả nhỏ nhắn giây trước giờ đây đã cháy bừng, lớn gấp 3 lần!!

 

"Vấn đề này không cần quan tâm, ngươi tập luyện vài lần cho quen tay là được". Phượng Tiểu Tịch tiếp tục chỉ dẫn:

 

"Bây giờ ngươi thử ngưng tụ Cung Ly hoả bắn ra một hoả cầu đi. Vẫn sử dụng các mẹo cơ bản như gọi tên, tưởng tượng như chiêu thức bình thường để dễ dàng hơn."

 

Lý Diệu Hoàng gật đầu, dơ tay lên, bắt đầu mường tượng hình dáng một hoả cầu trên nó.

 

Ngọn Cung Ly đỏ sẩm biến nhỏ chậm rãi truyền ra tay nàng.

 

"Càng tưởng tượng rõ ràng càng tốt, ngươi nên nhớ mục đích của bài tập này là làm quen cách điều khiển mồi lửa". Phượng Tiểu Tịch nhấn mạnh.

 

Hoả cầu trong lòng bàn tay Lý Diệu Hoàng đã xuất hiện, chậm rải biến lớn, nàng bắt đầu tăng thêm chút tốc độ truyền đi Cung Ly hoả.

 

Hoả cầu phình to, hoả hệ linh lực cạn kiệt, Lý Diệu Hoàng lập tức chậm lại, thông thả vận chuyển vài giọt hoả hệ linh lực sót lại để duy trì chiêu thức.

 

Được một lát nàng lại bắt đầu ngưng tụ hoả hệ linh lực một cách chậm rải, cố gắng căn bằng để thời gian và số lượng việc vận chuyển và hình thành hoả hệ linh lực.

 

Càng làm càng thành thục, Lý Diệu Hoàng ngày càng quen thuộc với mồi lửa, niềm vui của nàng còn nhân đôi khi cảm nhận được hoả hệ linh khí từ "Cung Ly hoả" tinh thuần đúng như suy đoán của nàng, hoàn toàn có thể ứng dụng giả thuyết ngưng tụ ngũ hành linh khí.

 

"Nè". Bạch Vân thấy Lý Diệu Hoàng đã mở mắt liền quăng cho nàng một khối màu xanh cũng bị Cung Ly hoả phong ấn.

 

"Này là thuỷ hệ linh khí dư thừa. Ngươi thì ngon rồi, ba người các ngươi thì ngon luôn rồi, tuyệt đối ta không bị bỏ lại đâu có biết không?". Bạch Vân dứt câu đã cầm một quả cầu màu vàng do nàng phong ấn chạy qua phòng kế bên.

 

Ta chỉ mới luyện khí tầng 7 có được hay không? Người đang bị bỏ lại là ta mới đúng! Lý Diệu Hoàng bỉu môi uất ức không thôi.

 

Ha. Phượng Tiểu Tịch đã lâu không thấy bầu không khí tu luyện nóng bổng thế này nên bật cười, nàng cũng không làm phiền lâu liền chỉ về "Tử Linh châu" đã sẩm màu đen ngồm:

 

"Viên ngọc kia chắc 1 2 năm nữa mới dùng để luyện khí được. Phòng này cũng có trận pháp tụ linh, ngươi muốn ngồi đây tu luyện cũng được."

 

Phượng Tiểu Tịch đã xoay người đi được một đoạn, dứt câu liền lấy một Kim Ô quả ra gặm cho đã nổi thèm.

 

Lý Diệu Hoàng nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của cô bạn nhỏ dần xa thì qua một lát cũng thét lớn được một câu:

 

"Cảm ơn ngươi, Nhược Kê!!!"

 

Phương Tiểu Tịch sựng người, rồi nhanh chóng tiếp tục bước ra đi, nhưng lại kèm thêm một cái phất cánh ngược ra sau dọn dẹp hiện trường "Song dẫn minh lâm trận".

 

Cảm ơn ngươi, Nhược Kê. Lý Diệu Hoàng dịu dàng xúc động một câu rồi lập tức uống hai viên "hồi khí đan" cấp thấp, bắt đầu tập trung vận chuyển "Cung Ly hoả" mở ra phong ấn trên Thuần Kim tinh hoa.

 

Cả vinh thự chính thức chìm trong không khí tu tập nóng bổng.

 

Huỳnh Giao mới xuất quan hôm qua đang ở khu sân bãi giao thủ kịch liệt với Tần Hạ Băng, vừa giúp nàng tập luyện chưởng pháp, vừa giúp mình cũng cố tu vi, một công đôi chuyện. 

 

Lại nói về thế nào là cũng cố tu vi, đó giống như một tiểu cô nương 5 tuổi bổng biến thành một thiếu nữ 18 vậy. Cơ thể bổng lớn hơn, sức lực tăng đột biến, nếu không tập luyện để thích ứng thì cả cầm một cái áo cũng có thể xé rách nó.

 

Khi tiến lên một giai, sức mạnh, tốc độ, số lượng linh khí sẽ biến thiên nhanh chóng. Cũng cố tu vi chính là nắm rõ sức mạnh bản thân mình lúc này, mà sử dụng nó hiệu quả. 

 

Cũng là vì thế tiến giai quá nhanh, không hiểu hết sức mạnh của tầng dưới, nên tận dụng không hết tiềm năng của mình, từ đó dẫn đến lực chiến yếu hơn người đồng cảnh giới, thậm chí ảnh hưởng đến tu hành về sau. 

 

Tiến giai quá nhanh, căn cơ không đủ, sức mạnh phù phiếm chính là như vậy.

 

Và Lý Diệu Hoàng có thể cũng sắp rơi vào tình huống đó.

 

Góc biện hộ: 

 

Khả năng điều khiển linh khí nghịch thiên của Lý Diệu Hoàng tất nhiên sẽ được giải thích ở những chương sau.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16