Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 93: Ép người

407 0 1 0

Lý Diệu Hoàng vội vã quay đầu nhìn lại, ở phía xa cái miệng khổng lồ đỏ thẩm của cự xà chỉ còn cách thiếu nữ dễ thương 5m là nuốt trọn nàng ta!!

 

Nàng hốt hoảng xoay eo đảo hướng phi kiếm, trong khi chân sau đã đạp về chuôi kiếm của "Yến Phong".

 

Tay cầm 6 giai quang hệ của phi kiếm liền phát quang dồn hết linh khí ra sau cán kiếm, "bừng, bừng", Viên hoả ngọc đỏ thẩm nằm tận cùng cán kiếm nhận được nhiệt lượng khổng lồ phồ ra tí tách những ngọn lửa nho nhỏ. "BÙM". Cả chuôi kiếm cháy bừng bắn ra một chổi huyết diễm bức tốc!

 

 Xẹt. Lý Diệu Hoàng nhanh đến nổi như biến mất tại chỗ lướt tới bồng ngang cứu thoát nữ tử dễ thương khỏi cú táp phá sơn của rắn đá!

 

Hai nàng vì giảm lại tốc độ mà xuất hiện cách đó 20m, nàng vội vã tiếp tục phi kiếm về trước chạy đi.

 

"Ngươi.. n-gươi là người mua Yến Phong và ban nãy đã cứu ta". Thiếu nữ dễ thương nằm trong lòng Lý Diệu Hoàng, hai tay để trước ngực, trừng lớn mắt kinh ngạc giây lát rồi bất ngờ thẩn thờ, hai mắt vô thần chằm chằm nhìn lên gương mặt hờ hững đến bức nhân của thiếu nữ anh khí bên trên, sâu trong thâm tâm lại ập đến một cảm giác rất quen thuộc với vị ân nhân đã cứu nàng 2 lần chỉ trong một ngày này. 

 

Ầm, Ầm, Ầm,... Con đại mãng phía sau còn hung tợn hơn xưa điên cuồng phá đá đuổi theo.

 

"Lần trước chỉ là tiện đường, lần này cũng một phần lỗi của ta, không cần phải cảm ơn. Ngược lại có một việc muốn hỏi ngươi". Lý Diệu Hoàng vẫn tập trung phi kiếm chạy chối chết nên không cảm nhận cơ thể đầy đặn mềm mại của người trong ngực, mắt vẫn nhìn phía trước chỉ hỏi điều nàng quan tâm.

 

Nhưng giọng nói âm trầm nhu thuận của nàng cũng đủ làm thiếu nữ dễ thương hoàn hồn, mặt trở nên đo đỏ rồi cười tươi như hoa gật mạnh đầu:

 

"Như vậy sao được, nhưng ngươi cứ hỏ"

 

"Như Ngọc, con ở đây rồi, là kim thúc đây!!!". Một giọng nói truyền đến cắt ngang, một trung niên nam tử kim đan sơ kì hoàng phục bước lên trên vách đá ở phía trước đằng xa.

 

Lý Diệu Hoàng bổng nhíu chặt mày.

 

"Kim thúc, là Kim thúc sao? Ngươi không có chuyện gì thật sao?". Thiếu nữ dễ thương thì lại kích động đến câu cổ nàng mà chỉ tay về hướng nam tử kim đan kì, Lý Diệu Hoàng có chút khổ sở truyền âm: 

 

"Ngươi hãy nhắm mắt lại."

 

Thiếu nữ dễ thương có chút sựng người, giây lát sau bất ngờ lại thật sự nhắm nghiền hai mắt theo lời Lý Diệu Hoàng.

 

Nhưng sau câu nói nhân đạo kia thì nàng đã không còn thời gian quan tâm ai khác nữa vì tốc độ của cả hai hiện tại cũng không chậm, khi thiếu nữ dễ thương nhắm mắt lại hai nàng chỉ còn cách nam tử kim đan kì 20m. 0,5 giây sau khoảng cách còn 10m thì Lý Diệu Hoàng bất ngờ lần nữa đạp chân ra sau.

 

BÙM. Phần đuôi phi kiếm lần nữa bùng cháy, "Yến Phong" lần nữa bay hết tốc lực giúp Lý Diệu Hoàng lướt thẳng về bên trái Kim Thúc, tay đưa sang ngang mượn thế vung tới cổ hắn một thanh rựa hình cung ánh bạc!

 

Kim Thúc thật sự bất ngờ, tốc độ đối phương quá nhanh, hành động lại quá kì lạ nên hắn hoàn toàn không kịp có bất kì cử động nào, chỉ có vì bản năng sinh tồn trỗi dậy mà cơ thể ùa ra một màn linh lực yếu ớt để phòng ngự.

 

Kengg~. Ngay thời khắc 'Song Ngã' chạm vào màn phòng ngự của Kim thúc mà ngân lên, Lý Diệu Hoàng lập tức quyết tuyệt bung kim hệ linh khí trải khắp 'Song Ngã', vận dụng tối đa 'Như Lai tạng kinh' cường hoá cơ thể, dồn hết sức lực tiếp tục đè ngân rựa tới!!

 

Chỉ trong tích tắc như vậy cũng đã đủ cho kim đan kì tu sĩ kịp phản ứng trong sinh tử chiến, nhưng lúc này một bóng vải đen ngồm với lực hút khủng khiếp bất ngờ từ mặt đất trồi lên siết chặt cả người hắn!

 

Kim thúc chẳng những không thể cử động mà còn sựng người thêm một nhịp, kể cả lúc này có cố gia cường lớp linh lực đang phòng ngự bên ngoài thì cũng không thể sánh bằng Lý Diệu Hoàng cơ thể bổng cường hãng lên gấp 13 lần và 'Song Ngã' lại vì nhận được kim hệ linh khí có độ tương dung cao mà như lột xác sắc bén cực điểm chỉ trong chưa tới 1/10 giây thời gian!

 

Xẹtt~. 'Song Ngã' lấp lánh ngân quang nuột nà đi tới một đường cắt ngang Kim thúc!!

 

Lý Diệu Hoàng mượn thế tiếp tục lướt nhanh ra phía xa, cố tránh xa xác hắn.

 

"Graaaaaaaaaaaaaaa". Con đại thổ xà từ nãy giờ vẫn đuổi theo nàng lúc này bổng rống lớn lên đau đớn.

 

ẦM, ẦM. Thổ hệ cự xà khổng lồ ngã uỵ đập cả thân người đồ sộ như con đê phá nền đá hang động. Nhưng bất ngờ nhất là giọng nói phẫn hận của Kim thúc lúc này lại vang lên từ cái xác không đầu phía xa: 

 

"Tại sao? Tại sao ngươi lại làm vậy??"

 

Thật ra từ lúc Kim thúc xuất hiện thì vì 'Song nha thuẫn' là món binh khí đầu tiên nàng luyện chế nên Lý Diệu Hoàng dễ dàng cảm nhận được khí tức trên người hắn rất nhiều điểm tương đồng với khí tức vừa mới thay đổi của con thổ xà vừa quay lại.

 

Nhưng vì chắc chắn an toàn cho hai bên nên nàng muốn thử một lần. 

 

Mà sau đòn tấn công đầu tiên nàng đã cảm nhận được linh lực đối phương ở vị trí gần, nên có thể chắc chắn vị Kim thúc này đang dùng bí thuật gì đó điều khiển con yêu xà này, làm linh lực cả hai từ đó mà trộn lẫn vào nhau.

 

Vì vậy nên mới có một màn vừa rồi và lúc này Lý Diệu Hoàng mới bồng trên tay một thiếu nữ, đứng trên phi kiếm từ xa nói vọng lại: 

 

"Nhiều lời vô ích, bọn ta đi đây."

 

"Muốn đi? Nằm mơ!!"

 

Ngữ điệu căm phẩn của Kim thúc inh ỏi vang vọng cả hang đá, thiếu nữ dễ thương mở mắt ra thì thấy một luồng ám khí xanh lơ từ cơ thể hắn đánh ập vào thân thể con rắn đá đồ sộ đang nằm trên đất.

 

Lý Diệu Hoàng chỉ cho thiếu nữ xem tới đây thì quýnh quáng đạp phi kiếm bỏ chạy, nhưng làm sao Kim thúc có thể để yên cho nàng? 

 

"Quá ngây thơ!". Sau tiếng nói phẩn nộ của hắn từ người đại mãng vọng ra thì cả cơ thể 800m của con thổ xà đang bất lực trên nền đá bổng loé sáng rồi đánh ập một lượng thổ hệ linh lực khổng lồ lang khắp nền đất hang động.

 

Đùng đùng đùng.... Vô số đá tảng từ bốn phương tám hướng xé đá đâm sầm lên, một bức tường nhấp nhô như những chiếc vẫy rắn đã bao vây chu vi trăm trượng trước mặt nhị nữ!

 

Thiên, còn dùng cả linh bản để chặn đường? Cả người nàng cùng lắm chỉ cao bằng 1 chiếc răn nanh của đại mãng nên tốc độ lang toả này là quá nhanh, Lý Diệu Hoàng buộc phải dừng phi kiếm lại trước bức tường cứng cáp, ngươi là có bao nhiêu muốn giết hai bọn ta hả?

 

Nàng qua lại đảo mắt, hết nhìn lớp thổ hệ linh khí như đã ngưng thật mà nâu sẫm toát ra từ trên từng chiếc vẫy đá dài gần 2m trước mặt thì lại xoay người qua con đại mãng 200 trượng đã quật mình bò dậy ở phía xa, nhưng điều này ngược lại cũng không phải chỉ toàn là bất lợi cho nàng.

 

Thiếu nữ dễ thương thì lúc này đã vô vọng, ngước nhìn thật sâu gương mặt mà mình cảm thấy thân quen của vị ân nhân bị vạ lây một lần nữa, rồi nàng rời khỏi lòng đối phương, đạp lên phi kiếm đứng che trước người thiếu nữ hắc giáp oai phong, ngưng trọng truyền âm: 

 

"Ta sẽ kéo dài thời gian, ngươi hãy tranh thủ tìm kẻ hở thoát khỏi đây."

 

Nàng mới vừa dứt câu thì Kim thúc trong thân thể rắn đá nứt nẻ phía bên kia đã một đuôi khủng bố quật xuống mặt đất - sử dụng chiêu thức cũ.

 

đùng, đùng, đùng,.. Một chuỗi gay đá lớn như tháp thiền lần lượt tách đất đâm lên hướng nhị nữ trên cao!

 

"Aaaaaaaaa". Thiếu nữ dễ thương thét dài một tiếng phi thân lên trước, kích hoạt bộ trang bị. Giày, bao tay, linh kiếm cùng lúc cháy bừng lên, nàng lập tức một kiếm toàn lực vung tới, hoả diễm ngập trời đánh ập thẳng tới hàng cột đá sắt nhọn!

 

Bừng, bừng, bừng,.. Hàng cọc đá bị hoả diễm thiêu thành tro bụi nổ tung!!

 

Đùng. Nhưng thiếu nữ dễ thương còn chưa kịp vui mừng thì lại có thêm một mũi nhọn đá nâu lớn gấp 3 lần bọn chúng xé rách màn khói xoáy tới!

 

Lớn quá!!! Dùng phi kiếm cũng chạy không kịp, thiếu nữ dễ thương sau một chiêu đã gần cạn kiệt linh lực, nàng thật sự không còn cách nào chống đỡ, buông bỏ, đưa mắt nhìn cộc đá chọc trời tiến lại mà nở một nụ cười tươi tắn.

 

VÙ. Lý Diệu Hoàng lúc này lướt vụt qua nàng, lao thẳng về phía mũi khoan đá chuyển thân dũng mãnh song song chém tới đôi "Song Ngã" rựa đang ánh lên kim sắc chói loá!

 

Xẹtt. Dao ảnh vàng chói song hành lướt dọc cọc đá khổng lồ thành 4 mà rớt xuống mặt đất!

 

Ầm, ầm, ầm, ầm.

 

Eeng~. Đôi rựa vàng óng dài gần 1m, toát ra kim hệ thuộc tính tinh thuần đến ngưng thực, trên thân lại lích nhích cơ số hao văn chữ Vạn đặc trưng, không chỉ thiếu nữ dễ thương không thể tin vào mắt mình, mà cả kim thúc trong thân xác đại mãn nhìn nó cũng phải lắp bắp sợ hải:

 

"N-ngu-ngươi có công pháp luyện thể Phật tộc của dòng chính Dương Gi- Không, công pháp của bọn thế gia kia chỉ là rác rưỡi so với của ngươi". Tới đây đại mãng da vẩy nâu sẩm nứt nẻ dài hơn hai trăm trượng bổng ngửa đầu cười lớn: 

 

"Hahahaha, trời giúp ta!!!". Cả thân người khủng bố của thổ xà lại chuyển một đuôi đánh lên năm cột đá khác thẳng tới Lý Diệu Hoàng kèm theo giọng nói âm tàn: 

 

"Mau giao ra công pháp rồi chết đi!!!!"

 

Ầm, Ầm, Ầm, Ầm,...

 

Ha, ngươi muốn giết ta chắc ta lại muốn buông tha ngươi? Từ lúc thấy quyết tâm giết hai nàng của đối phương, Lý Diệu Hoàng vì sợ gây ra rắc rối cho tương lai nên đã biết hôm nay phải đánh một trận với vị Kim thúc này, vì vậy nàng mới dễ dàng để lộ chuyện mình tu tập công pháp Phật tộc như vậy, nhưng không kể thông tin thú vị kia thì giờ phút này nàng chắc chắn sẽ không nương tay.

 

VÙu. Với suy nghĩ đã quyết tuyệt từ lâu mà đôi cánh đen ngồm đằng sau một vũ toàn lực, Lý Diệu Hoàng xé gió xuyên thẳng về trước, hai tay 'Song Ngã' lấp lánh kim quang Phật pháp linh hoạt chém tới năm cọc đá to lớn!

 

xẹtt, xẹtt, xẹtt, xẹtt,.. Dao ảnh sắc bén dễ dàng cắt đôi chiêu thức đối thủ, nàng thuận lợi lướt qua khói bụi, tiếp cận 30m thân thể khổng lồ của rắn đá. Đại mãng tuy đồ sộ nhưng nhờ tu vi chênh lệch thì tốc độ so với Lý Diệu Hoàng cũng không chậm, lúc này nó đã chuyển mình vung chiếc đuôi to lớn như thái sơn áp tới bên trên nàng!

 

"A NGAO". Lý Diệu Hoàng thét to.

 

"Graooooo". Một con hắc kì lân uy nghiêm hơn 4m cả người cháy bừng hắc diễm gào rống từ trong người Lý Diệu Hoàng lao ra, nhảy lên đối diện chân trước một vồ mang kình lực vạn tượng thẳng về phía cái đuôi khổng lồ.

 

"ẦM". Cự vuốt nhờ tầng Ám Vong hoả cháy bừng vạn năm bao phủ chấn bay đuôi đá! Hắc kì lân theo sau truy đuổi, áp thân thể phì nhiêu đè lại thân sau cự xà, tuy kích thước chỉ bằng một phần đuôi đá nhưng A Ngao vẫn có thể khống chế nữa thân đại địch.

 

Cự mãng nhờ năng lực phòng ngự khiếp người nên chẳng mảy mai hay mất đà vì đợt công kích này, đầu đã chuyển đến kế cận thiếu nữ oai hùng trước mặt, hả to miệng táp tới!

 

Lý Diệu Hoàng tức khắc chuyển tay quơ ngang song rựa, "Enng, Enng", 'Song Ngã' trước sau quơ tới đối kháng chiếc nanh khổng lồ, cả hai vì kình lực ba động văng ra sau.

 

VÙ. Lúc này đôi cánh đen ngồm của 'Phong hệ thiên can giáp' lần nữa tung bay, chẳng những xoá bỏ toàn bộ quán tính mà còn giúp Lý Diệu Hoàng như không khí ngưng thật, trong tích tắt đã xuất hiện bên trên đại mãng, cả thân toàn lực quơ thẳng đôi rựa sắc bén kinh người xuống đầu cự xà!

 

ẦM. Lớp thổ hệ lân vẩy sắc đá bất ngờ lại bị 'Song Ngã' chém tung, Đại mãng ăn một chém trực diện văng thẳng xuống đập nát nền đá hang động!

 

Lý Diệu Hoàng không dừng lại mà lập tức chuyển phi kiếm lao thẳng xuống truy đuổi.

 

Nhưng sức phòng ngự quá ưu việt của thổ hệ kim đan yêu xà vẫn giúp nó nhanh chóng lấy lại thanh minh. Tuy có chút choáng váng và kinh hải bởi chiến lực của quái thai trúc cơ nữ tử trước mặt nhưng đã lỡ theo lao, thổ hệ yêu xà hướng đầu lên trên gào lớn:

 

"GRAaaaa~"

 

Tầng tầng lớp lớp thổ hệ linh khí từ lớp lân vẩy đất đá bắn ra xung quanh, tầng linh lực nâu sẩm nhanh chống qui tụ ngưng thành đá tảng 5m bắn lên!

 

Đối mặt mười mươi tảng đá đã lùa vào sát người, Lý Diệu Hoàng vẫn không dừng lại mà tiếp tục lao xuống. Đôi cánh rộng lớn sau vai lúc này liền chia sáu rồi cuộn nhọn lại, cả bọn đồng loạt đâm xé ríu rít, linh hoạt như chân nhện, sắc bén như dao phong, dễ dàng phủ nhận sự tồn tại chiêu thức thổ hệ kế cận bằng vô số quỷ ảnh vàng choé ngay trung tâm phân lực của đá tảng! 

 

Toàn bộ cự thạch đã vỡ tan làm bụi bay đầy trời, cự mãng đã đủ thời gian chuyển mình, mổ lên ngoặm nuốt màn khối nâu!

 

"VÙu". 'Phong hệ thiên can giáp' lần nữa xuất hiện, Lý Diệu Hoàng không chút sợ hãi mà còn bức tốc thêm lực, lướt tới đối mặt đầu cự mãng, cả thân đồng loạt người tinh tế dũi - quặp quật xuống một rựa xé thiên ngay mũi cự xà đang xé gió lao lên!

 

Chenggg~. 'Song Ngã' nhỏ nhắn ngân lên khiếp đảm cả hang động to lớn chấn lui hoàn toàn đầu đại mãng khổng lồ về sau! Lý Diệu Hoàng mượn thế gia tăng tốc độ lao theo, tiếp cận rồi lạng lách đánh võng phi kiếm quanh thân rắn to như cột trời.

 

Đại mãng điên loạn uốn éo cơ thể khổng lồ, xung quanh là vô số tảng nâu ngưng thành cự thạch bắn tới Lý Diệu Hoàng đang lả lướt.

 

ENn, ENn, ENn, ENn, ENn... Một hoa văn tứ giác ở giữa đan chéo song kim ánh lên kim sắc xuất hiện ở phần giáp cứng, sáu "chân nhện" của 'kim hệ thiên can giáp' như vũ bảo loạn vũ đấm phá tan náy toàn bộ cự thạch lao tới tạo khoảng trống.

 

XẸet, XẸet, XẸet, XẸet, XẸet... Đôi "Song Ngã" trên tay Lý Diệu Hoàng nhờ đó được tự do mà rực rỡ kim quang, lập loè quỷ dị, liên miên theo thân thể oai hùng của thiếu nữ vung vẩy trăm ngàn kim đao chém phá lớp vẩy thô ráp!

 

Xẹt~, Xẹt~, Rắc, Xẹt~,... Hai thân đại mãng khổng lồ 200 trượng vùng vằng kịch liệt huỷ hoại hang động rộng lớn, thân trước cứ mổ tới vù vù rồi ngưng thạch bắn tới nhưng không thể làm gì cơn gió nhỏ đang đu đưa lướt quanh phá hoại mọi thứ, lớp vẩy cứng cáp bị kim hệ thuộc tính Phật khí khắc chế hoàn toàn, Lý Diệu Hoàng cứ thế lướt nhanh chém bung thân thể gồ ghề mà nó không cách nào phản khán.

 

Thân sau thì đã bị bóng hình hắc kì lân 4m đè lên dùng lửa đen thiêu đốt, không cách nào cử động chốn chạy chứ đừng nói chuyển lách phản công, tình huống cũng bi ai không kém một nữa ở trên, 10 phút trôi qua mà cả người thổ xà đã bị đánh cho tơi tả.

 

"GRAaaaaaaa". Kim thúc cảm thấy nguy hiểm liền rống dài, bức tường linh bản bao vây chu vi ngàn trượng bổng run động kịch liệt rồi vỡ tan bay về tụ hợp với thân thể khổng lồ của cự xà!

 

Lý Diệu Hoàng đang phi kiếm xoay người xuống bên dưới thét lên: "Nhờ ngươi, A Ngao!"

 

"Gràooooo". Một Ám hệ lĩnh vực đen ngồm theo tiếng gầm lang rộng mặt đất dưới chân Hắc kì lân.

 

Ầm, Ầm, Ầm,... Nó như voi tháng bảy gặp sông ninh - điên cuồng hút lấy vô số những tảng linh bản nâu sẩm đang bay tới qui tụ, vừa tiếp tục đính chặc đuôi cự xà xuồng nền đá hang động.

 

Tình thế thuận lợi nhưng Lý Diệu Hoàng biết rõ A Ngao không thể cầm cự lâu, nếu để linh bản kẻ địch tụ hợp thì khó khăn sẽ tăng gấp bội phần, nàng lập tức tăng mạnh thế công, lần nữa đạp ra chuôi phi kiếm.

 

Đùng. 'Yến Phong' cháy bừng như biến thành một ngôi sao chổi đầu xé gió - đuôi rực lửa chở chủ nhân lạng lách khắp thân đại mãng khổng lồ.

 

Phong hệ và Kim hệ thiên can giáp thay phiên biến đổi không ngừng, khi thì là đôi cánh giúp nàng bức tốc né tránh bám riết thân đá khổng lồ, khi thì lại biến thành 6 chân nhện uy mãnh đâm tới hổ trợ tấn công.

 

Xẹt, Xẹt, Xẹt, Xẹt, Xẹt, Xẹt, Xẹt,... Lý Diệu Hoàng bung hết toàn lực đảo điên song rựa, nàng như một cơn gió quỷ mị lướt trên thân thể khổng lồ kim đan thổ xà, bay tới đâu da vẩy bung tróc tới đó, cả thân thể cường hãng của thiếu nữ hững hờ như vũ bảo tới tấp gào thét không ngừng thế công!!!

 

"Graaaaaaaaa, chế-chết tiệt."

 

Ầm, ầm, ầm, ầm,...

 

Cả không gian bao trùm bơi tiếng đánh nhau kinh trời, tiếng xé gió của Lý diệu Hoàng, tiếng điến người từ lớp vẩy đá cứng cáp bị xé nát, tiếng chói tai do hang đá bốn phía bị trấn tan và tiếng thét dài đau đớn của kim thúc.

 

"Song Ngã" trên tay Lý Diệu Hoàng ngày càng phát sáng kim quang loá mắt. Qua 3 phút màn kim quang rực rỡ bao quanh cơ thể nàng dần dà ngưng thật thành một bóng hình cự hầu lực lưỡng - giống Hắc Hầu nhưng cao 3m5 và lông một màu vàng óng.

 

"GRAaaaaaa~~"

 

ĐÙNG, ĐÙNG, ĐÙNG, ĐÙNG... 

 

Kim hầu cao khủng bố linh hoạt đu bám khắp quanh thân cự xà - vừa bám riết rồi né tránh, trong khi nắm tay sắc vẫn liên miên không nghĩ đấm tới như mưa phùn, nhưng cú nào cú nấy đều như trời giáng, tầng lân vẩy cứng cáp nghịch thiên của thổ hệ yêu xà lấy một đánh trăm ban nãy lúc này lại mềm mỏng như đậu hủ tựa như, bị kình khí từ ảo ảnh kim quyền chấn cho rách toạc, toé máu, tan nát sau từng cú đấm của bóng hình cự hầu. 

 

ẦM, ẦM, ẦM, ẦM, ẦM,....

 

"Graaaaaaaa~~~."

 

Chỉ trong tích tắc địa xà thổ huyết mà giọng thê lương vọng ra:

 

 "Như Ngọc, Như Ngọc là Kim thúc đây, Kim thúc khi nãy bị kẻ khác điều khiển, đừng đánh Kim thúc nữa!"

 

"Graaaaaaaaaaa". Nhưng không ai trả lời hắn, chỉ có cự hầu lông vàng rống to một vuốt vồ cả thân thể ngàn tấn của đại mãng bay thẳng lên không, rồi lập tức nhún đùi phi thân hướng theo nắm tay lực lưỡng.

 

XẸeet~~. Bóng hình cự hầu vàng chói vung thẳng cánh tay phì nhiêu cơ bắp - một đấm từ giữa thân trường dài lên tới đầu cự xà, một đường xé rách nữa thân người như cột trời của rắn đá, kết thúc sinh mạng của cả hai đại địch kim đan kì.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16