Vù, vù, vù, vù.
Gần ngàn con cá trúc cơ tầng 5 lích nhích cùng một lúc ùa ra bơi đi bốn phía làm tiểu lam xà kinh hoảng.
Nhưng nàng chỉ có thể gia tăng tốc độ điên cuồng quật đuôi bắn thuỷ châm mà không dám biến thành linh bản hay dùng chiêu thức đặc biệt gì tấn công bọn chúng vì sợ gây ra động tỉnh quá lớn.
Tuy chỉ trong 30 giây đã hạ được hơn 200 con, nhưng cố gắng của tiểu lam xà thật chỉ như nước đổ lá môn hoàn toàn không thấm thía vào đâu.
Chẳng lẽ phải đợi lần sau sao? 6 năm liều mạng thu thập Ôn Ngân Thảo chẳng lẽ lãng phí sao? Tiểu xà căn bản không thể chấp nhận được, nhưng mắt nhìn đàn cá ngày một xa dần, nàng chỉ có thể bất lực mà tạo phi châm tiếp tục bắn tới trong vô vọng.
VỤTT. Ngay lúc đó, sáu chiếc vây trong suốt đằng sau "Thuỷ hệ thiên can giáp" uyển chuyển rũ rượi lên xuống trong dòng nước đục ngầu, Lý Diệu Hoàng như biến thành hắc ngư mà tách nước nhanh như chớp lao vào trung tâm đàn cá nâu trước mặt.
Thuỷ hệ linh khí nhẹ nhàng truyền vào cây linh dược trên tay bắn ra chiêu thức. Một dòng nước xoáy dịu nhẹ mang theo hương thảo nhanh chống bao phủ cả đàn cá nâu.
Mấy trăm con quanh đó ngất đi trong tích tắc!
Thấy suy đoán của mình đã đúng ý cười trên môi Lý Diệu Hoàng càng sâu, tiếp tục xé nước uyển chuyển xẻ nước tới đàn cá tiếp theo gây mê dược.
Vụt, vụt, vụt… Chỉ qua một khắc nàng đã quay về bên cạnh, đưa cây Ôn Ngân Thảo trên tay cho lam xà: "Cho ngươi mượn dùng đỡ."
Tiểu xà không trả lời mà chỉ trừng lớn đến đôi mắt cũng sắp lọt ra ngoài nhìn cây mười vạn năm linh dược.
Cảm giác phú bà của cô Hồng Anh là đây sao, chậc chậc, không tệ, không tệ, Lý Diệu Hoàng tự luyến không thôi, nhưng lúc này không cho phép dây dưa nên nàng truyền âm tiếp:
"Đừng hiểu lầm, chỉ là cho mượn thôi nên không tính phí, ngươi vẫn sẽ được Tử Linh Trai và thuần thuỷ tinh hoa."
"Được, mau đi theo ta". Sau câu nói của Lý Diệu Hoàng thì tiểu xà cũng hoàn hồn, tuy nàng ngày càng hiếu kì về vị ân nhân kì quái này nhưng cũng hiểu được tình thế cả hai hiện tại nên liền đưa đuôi ra nhận lấy mười vạn năm Ôn Ngân thảo.
Rồi một lần nữa Tiểu xà một lần nữa đại triển thần uy, một đường dọn sạch tai mắt của đại địch.
Còn Lý Diệu Hoàng cũng không phải chỉ vì lười mà đưa Ôn Ngân thảo cho bạn nhỏ sử dụng, từ lúc bước vào rừng Tỉnh U nàng vẫn luôn hao tốn linh lực, cho dù là ngũ linh căn nổi tiếng linh lực phồn hậu thì đến giờ cũng không kham nổi.
Nên nhân cơ hội rãnh rỗi này, Lý Diệu Hoàng bơi theo sau tiểu lam xà vừa vận chuyển "đêm tiên vong" đến cực hạn luyện hoá hạ phẩm linh thạch để bổ sung linh lực, vừa giữ vững màng phòn hộ che dấu khí tức từ "Miêu Linh".
Đến khi nàng hút khô viên linh thạch thứ 10 thì một hang động lớn đen ngồm nằm dưới đáy biển đã xuất hiện trong tầm mắt.
Nhưng lúc này mặt nước xung quanh nàng bổng có chút run động, hơn nữa ngày càng kịch liệt!
BÙM! Một tiếng nổ lớn bất ngờ từ trên mặt nước truyền đến!
Mấy ngàn con cá đang nằm im trong mấy trăm hang động rải rác khắp Lam Bích đầm bị kinh động, lôi nhoi lóc nhóc như ông vỡ tổ ùa ra!
Đa số thì bơi thẳng lên mặt nước theo hướng vụ nổ nhưng cũng có một cơ số cá nâu nhắm đến Lý Diệu Hoàng hai nàng!
"Mau theo ta!". Tiểu lam xà liền chuyển hướng bức tốc bơi sang trái lệch khỏi hướng hang đá lớn trung tâm.
Lý Diệu Hoàng không hỏi nhiều mà cất lại linh thạch trên tay theo tiểu xà lao nhanh về phía một tảng đá lớn đang ở xa.
Vèo, vèo, vèo,… Đàn cá bốn phía xung quanh gần đó lúc này cũng đã phát giác thấy các nàng, chúng vận chuyển thuỷ hệ linh khí bao quanh cơ thể, biến dòng nước bao bộc cả người trở nên sắc bén. Từng con từng con như thiêu thân không sợ chết tựa như đâm thẳng thân mình về phía nhị nữ!
Các nàng cũng không quan tâm vẫn bơi thẳng tới phía trước, khi bọn chúng tới chỉ dễ dàng lách nhẹ người tránh né. Còn đàn cá phía sau tuy đã cố hết sức nhưng vẫn bị hai nàng bỏ xa.
Cả hai lạng lách đáng võng một chút thì cũng đã khuất bóng kẻ địch sau một tảng đá lớn, nhị nữ liền chuyển hướng vòng thẳng lên cao.
"Vụt". Lý Diệu Hoàng cùng Lam Quỳ từ đỉnh tảng đá bất ngờ xé nước xuất hiện lao thẳng về phía hang động.
Đàn cá đang lao tới bị lố đà vì quán tính nên bơi tới một đoạn nữa mới dừng lại được, khi chuyển hướng đuổi theo thì đã bị hai nàng bỏ một khoảng xa.
Lý Diệu Hoàng cùng tiểu xà nhờ thế đơn giản luồng lách né tránh số ít "mũi khoan cá" còn sót lại trên đường thêm một lúc thì đã đến một bên hang đá lớn trung tâm.
Enggggg. Tiểu xà quay lại ngồi trên vai Lý Diệu Hoàng rồi phát sáng giúp hai nàng biến mất tại chỗ, tiến vào một hang đá ngoằng ngoèo ẩm ướt được tạo bởi vô số hang động liên kết với nhau.
Chân mới vừa chạm đất, cơ thể chỉ vừa cảm nhận không bị mặt nước bao bộc thì Lý Diệu Hoàng đã thấy trước mặt mình có ba con cua lớn xám nhung cao 2m tu vi trúc cơ tầng 7, nàng liền vội vã phất tay ném ba phong châm.
Keng, keng, keng.
Phong châm dễ dàng bị lớp võ cứng của bọn chúng chặn lại, nhưng Lý Diệu Hoàng đã kích hoạt "Như lai tạng kinh" tăng nhanh tốc độ mà đã tiếp cận bên trên bọn chúng!
Ầm, ầm, ầm. Nàng liên tục ba đấm hạ gục một lúc cả ba con cua, nhưng tiếng bước chân lạch cạch cũng liên tục từ xa truyền đến.
"Hướng này!". Tiểu xà vội vã chỉ đuôi về phía một cửa hang bên trái.
Lý Diệu Hoàng gật đầu rồi liền chạy qua hang động đó, nhưng nàng mới đặt chân qua thì lại tiếp tục có tiếng lạch cạch từ một phía khác truyền tới.
Tiểu xà liền chỉ về phía một cánh cửa bên phải: "Hướng này".
Lý Diệu Hoàng liền lần nữa chạy theo.
Hai nàng cứ thế dựa vào sự thông hiểu sân nhà của tiểu lam xà mà vòng qua vòng lại né tránh kẻ địch trong một chuỗi nhiều hang động khác nhau.
Ầm, ầm, ầm,…. Chỉ qua một lúc bổng dưng bốn phía tường đá run động kịch liệt. Cả hai ngay lúc đó đều cùng cảm nhận rõ ràng một hơi thở khủng bố tiến thẳng chỗ các nàng với tốc độ chóng mặt! Tiểu lam xà trừng lớn mắt sợ hãi giọng vội vã:
"Hang động thứ ba bên trái trong góc tường có một tấm bình phong bằng đá có thể ẩn nấp."
Lý Diệu Hoàng gấp rút xuyên qua tới hang động thứ ba, vừa bước qua cửa đã vung tay quăng thẳng phong châm vào góc tường.
Ầm. Phong châm bay vút tới dễ dàng phá bỏ một lớp mỏng bùn đất trên bức tường đá sù sì lộ ra một lõm nhỏ chỉ đủ chỗ cho một đứa trẻ 5 tuổi ngồi vào!
“Ách”. Tiểu lam xà rụt cổ rồi tự trách, nàng thật quá sơ xuất! Lý Diệu Hoàng nhanh trí xà người kích hoạt "Bách Tướng" cùng "Vô diện" biến cơ thể mình nhỏ lại dễ dàng một đường xà vào góc lõm!
ĐÙNG. Đầu một con cự mãng phá nát lối vào hang động xuất hiện, mai thay vừa lúc Lý Diệu Hoàng luồng hết thân mình vào trong.
Liên miên đảo đôi mắt vàng khè đầy dã tính của mình qua lại mấy lần, cự mãng vẫn không phát hiện điều gì nhưng nó cũng không bỏ cuộc dễ dàng, tiếp tục trường cơ thể khổng lồ của mình vào trong, bò dọc hang động liên tục thè lưỡi cảm nhận nhiệt độ tìm kiếm kẻ đột nhập.
Tuy hang động không đủ rộng để đại mãng đưa hết cơ thể vào nhưng từ bề rộng và bề dày hơn 2m của nó thì Lý Diệu Hoàng có thể đoán được con đại mãng này dài ít nhất cũng phải hơn trăm trượng.
Nhưng điều làm phải nàng mở to mắt bất ngờ là khí tức từ bộ vẫy màu xanh đen của nó lại vô cùng tương đồng với "Song nha thuẫn", không, chính xác hơn là giống y như của con mãng xà trúc cơ đại viên mãn mà nàng đánh bại khi lần đầu tiên gặp Tiểu Tịch và Băng Băng, chỉ có điều tu vi con đại mãng này là kim đan tầng 5, mạnh hơn con đại mãng kia không biết bao nhiêu lần!
Cũng vì tu vi của nó cường đại như thế mà lúc này Lý Diệu Hoàng có chút khó hiểu, tuy với sự giúp đỡ của "Miêu Linh" mà nàng có thể che dấu khí tức tới tận kim đan tầng 9, nhưng mắt thường vẫn có thể nhìn thấy nha, đối phương lại đã liếc mắt qua góc nàng trốn 2 3 lần rồi mà vẫn không có phản ứng gì, chẳng lẽ lõm đá này có gì đó đặc biệt?
"Tiểu xà, sao nó không thấy chúng ta dạ? Chỗ này có trận pháp gì của ngươi hả?"
"Ta cũng không biết". Tiểu lam xà lắc đầu trầm ngâm:
"Sáu năm trước khi nó lần đầu tiên đột nhập cũng nhờ lõm đá này ta mới thoát được một kiếp. Lúc đó vì gấp rút trốn đi và thực lực chênh lệch nên ta vẫn chưa thể quay trở lại đây được lần nào để kiểm tra rõ."
Cũng cùng thời gian con đại mãng trúc cơ đỉnh phong kia xuất hiện ở rừng Hoàng Hôn, xem ra không phải trùng hợp, lần này khi nghe thấy cụm từ "6 năm trước" một lần nữa lại làm Lý Diệu Hoàng có nhiều nghi ngờ, nhưng việc đó không phải là việc hiện tại nên quan tâm nhất, nên nàng liền nhìn về phía tiểu xà trên vai hỏi một nghi ngờ khác:
"Ngươi biết đường tới nơi giấu Thuần Thuỷ tinh hoa?"
Tiểu xà gật đầu: "Ta cảm nhận được, thuần thuỷ tinh hoa vẫn ở vị trí cũ, nó ở... NÓ Ở ngay bên dưới chúng ta!!!", nên cũng vì vậy mà khí tức của ta giúp chúng ta trong mắt nó như hoà làm một với khí tức của thuần thuỷ tinh hoa trong hang đá, cho nên nó đảo mắt nãy giờ vẫn không phát hiện. Nhưng chỉ kích động được một câu tiểu xà liền yểu xiều.
"Nhưng như vậy thì sao, đào đá thì động tỉnh quá lớn."
Nhưng đối với Lý Diệu Hoàng thì đây là thời cơ không thể thuận lợi hơn, nàng liền mặt mài hớn hỡ truyền âm: "Tốt, ngươi bám sát vào ta", rồi một chưởng nhẹ nhàng xuống mặt đất - vận dụng "Hài Thổ hành".
Mặt đất dưới chân liền trở nên mềm nhũng giúp hai nàng chìm nhanh xuống bên dưới.
Thiên, có thể hoà vào địa hình mà không xuất phát từ đạo cảnh hay loại thể chất đặc biệt nào thì không phải ít nhất là chiêu thức thiên giai sao? Ngươi cũng thật quá bí ẩn rồi ân nhân, tiểu lam xà sau ba khắc trừng lớn mắt kinh ngạc nhìn Lý Diệu Hoàng thì cũng đã "chìm" đến nhà cũ, nơi nàng được sinh ra, cũng là nơi mà sáu năm trời nàng rồng rã hướng đến, trung tâm của hang đá, một hang động rộng hơn ngàn trượng có một tế đàn ở bật thang cao nhất ngay trung tâm.
Tiểu lam xà nhìn thấy tế đàn thì mắt không thể che dấu được kích động, nàng quăng hết mọi việc khác ra sau đầu mà vội vã nhảy xuống mặt đất trường nhanh đến bên trên, nhưng ngay khắc đó mày nàng lại khẽ nhíu.
“Sao vậy?”. Lý Diệu Hoàng đứng phía dưới thấy vậy liền hỏi.
"Con đại mãng kia đã thay đổi kết cấu trận pháp, nhưng vẫn chưa hoàn thiện, chỉ là..". Tiểu Lam Xà cuối đầu trầm ngâm tới đây thì cuối đầu nhìn xuống Lý Diệu Hoàng:
"Chỉ là cần một chút thời gian ta mới có thể mở ra được."
"Ngươi yên tâm mà tập trung mở trận pháp, dù có nó đến đây ta cũng bảo đảm nó không thể làm gì được hai chúng ta”. Lý Diệu Hoàng 10 phần đáng tin nở một nụ cười sáng lạng.
"Được". Tiểu lam xà hoàn toàn tin tưởng vị ân nhân kì quái, lập tức ngẩng đầu lên cao nhắm nghiền hai mắt, miệng lại có âm thanh gì đó giao động - theo âm lượng to dần mang theo những cung tròn thuỷ hệ linh lực mỏng manh như những cơn sống chậm rải lang toả khắp khuôn viên ngàn trượng hang đá.
Đến khi thanh âm đủ ngạch ngưỡng trở thành tiếng ngân nga êm tai thì cả người tiểu lam xà toả sáng lam quang - lơ lững trên không trung.
Những cung tròn ngọn sống thuỷ hệ linh lực lúc này lại rủ rượi yểu xìu lên xuống theo giai điệu u sầu vừa vang lên.
Được một lúc những cung tròn lại dần gấp gáp cho đến khi hùng hồn - mạnh mẽ lang ra bốn phía như biến thiên của tiết tấu bài hát thì bên dưới mặt đất đối diện tế đàn xuất hiện một cánh cửa màu xanh đen đầy da vẫy như làng da của con đại mãng kia.
Nhịp điệu bài hát lúc này lại trở nên dồn dập bức bách.
Những cung tròn lúc này đã đầy đặn vội vã như mưa phùn đánh lên cánh cửa vẫy cứng.
Dồn dập - Hối hả cho đến ba khắc sau cánh cửa đá chia nửa mở ra, để lộ lam quang chói mắt bên dưới.
Tiểu lam xà mở ra trận pháp thành công, lúc này cả người nhễ nhại mồ hôi rơi bệch từ trên cao xuống, được Lý Diệu Hoàng nhanh chân lao lên đỡ kịp.
"Xong rồi, tuy mất nhiều thời gian một chút nhưng tên kia sẽ không hay biết gì, ngươi có thể đi vào chửa trị linh căn". Tiểu lam xà nhỏ nhắn nằm gọn trong lòng bàn tay, có tí vui vẻ ngước mắt nhìn lên thiếu nữ hững hờ.
Lý Diệu Hoàng còn chưa cười lên thì bổng cảm thấy mặt đất xung quanh một chút run động nhẹ nhàng từ xa truyền đến, điều đó cũng chứng tỏ con đại mãng kim đan trung kỳ tầng 5 đã gần quay lại!!
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)