Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 4.5: Prelude

676 0 3 0

(Prelude chỉ thể hiện góc nhìn của một nhân vật trong truyện, có thể là bất kì ai nhưng không phải là nhân vật chính, nên sẽ dùng ngôi thứ nhất để kể. Còn nhân vật đó là ai thì đọc hết prelude hi vọng các bạn có thể đoán ra.)

 

 

Ta đang hẹn vò với chu công ( ngủ ), bổng nhiên lại nghe thấy một tiết tấu thanh âm quen thuộc làm ta bật tỉnh. Ai da... trách chỉ trách ta tài mạo song toàn, vừa xinh đẹp, tính cảnh giác lại cao như vậy. 

 

Hai tiếng kót két cửa mở và đóng nhanh như chớp, tiếp theo là tiếng (bịch) của vật gì đang bất lực mà rơi xuống thẳng đất, và rồi mọi thứ lại yên tỉnh tới mức tưởng như mọi thứ ta vừa nghe thấy chỉ là ảo giác mà chưa từng hiện hữu. Ta biết sú nha đầu về rồi, lại ngồi dưới cửa tự kỷ.

 

Ai da, ngươi làm người cũng đủ tốt nha!! Một tháng hết 15 ngày lại có màn này rồi, ngươi không thể chọn nơi khác mà tự kỷ được sao? Sao cứ chọn phòng ngủ của ngươi vậy? Là cố tình làm bổn bảo bảo thấy ngươi đáng thương mà đưa hậu lễ cho ngươi sao? Hừ, mơ đi nhóc con, dễ ăn kim long ăn hết rồi.

 

.........Aizz.

 

Ta cũng biết ngươi là không cố ý, chỉ là phản xạ tự nhiên của mười mấy năm khi gặp phải chuyện là chạy thục đầu về cửa phòng tự kỷ. Thật không biết là cửa phòng nhà ngươi làm bằng cái gì mà chịu mỗi 2 ngày là bị ngươi tra tấn một lần, trên đất có in dấu mông của ngươi không? 

 

Có thể hiểu được nhưng ngươi có thể đi nơi khác tự kỷ được không? Ngươi có thể nhìn ra được thế giới này thì ta cũng có thể nhìn ra ngươi có được hay không? Mỗi lần nhìn thấy ngươi cười giả đến tươi như vậy ta lại một lần muốn cho ngươi nghiệp hoả, ngươi có biết chịu đựng như thế đau khổ lắm hay không? 

 

Than ôi, người quá thông minh nhìn được nhiều thứ quả thật quá đau khổ mà.

 

Ai da... con hổ ngu ngốc giờ phút này ngươi lại lăng qua đè ta, có biết nhìn nha đầu kia cười như vậy đau tới mức nào không? 

 

Thôi rồi, thôi rồi có tiếng bước chân. Con hổ chết bằm, biết vậy bổn bảo bảo mặc kệ cha mẹ ngươi cầu xin mà bỏ ngươi ở đó cho ngươi xong đời cho rồi. Nuôi ong tay áo aaaa.

 

Thôi rồi, thôi rồi, xú nha đầu tới rồi. Phải mạnh mẽ lên Phượng Tiểu Tịch, bảo vệ nghiệp hoả, không để sú nha đầu mê hoặc.

 

Được rồi, mở mắt. 

 

......Hả? 

 

Ngươi... Ngươi... Ngươi tại sao không cười?.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16