Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 76: Vội vàng

451 0 1 0

Hoàn toàn không biết gì về tình cảnh bên ngoài, ban nãy sau hơn một canh giờ dẫn lôi luyện thể, Lý Diệu Hoàng thành công đột phá bình cảnh, tiến giai Cường thân tầng 5, tu vi cũng vì đó khôi phục luyện khí kì tầng 9. Tuy vậy nhưng phong ấn trong cơ thể nàng còn rất lâu mới có thể khai phá hết, linh căn vẫn chưa được chửa trị hoàn toàn.

 

Sỡ dĩ tu vi nàng có thể khôi phục là vì thực chất luyện khí kì chỉ là giai đoạn để cơ thể tu sĩ tập làm quen, thích nghi với thiên địa linh khí.

 

Nên chỉ cần Lý Diệu Hoàng mở ra phong ấn linh căn, thì một lượng linh khí khổng lồ sẽ lập tức xuất hiện, tràn ngập và len lỏi trong từng tế bào trên cơ thể, không chỉ giúp thân thể nàng dần dần khôi phục khả năng tu luyện, mà các tế bào nhờ được đắm chìm trong bạc ngàn linh khí như vậy cũng theo đó quen thuộc - thích nghi với thiên địa linh khí hơn, thoả mãn yêu cầu tiến giai ở luyện khí kì. 

 

Và cột mốc tu vi trở lại này chứng tỏ cơ thể nàng đã hoàn toàn ổn định, tuy điều đó cũng không giúp Lý Diệu Hoàng bây giờ có thể vừa lấy sét luyện thể mở phong ấn, vừa hấp thu linh khí để gia tăng tu vi vì làm như vậy quá khó, nhưng uống đan dược trợ giúp gia tăng tu vi thì có thể nha.

 

Lòng vui mừng, Lý Diệu Hoàng lập tức uống một viên luyện khí đan do Lục Linh đưa mấy năm trước, tiếp tục đứng lên dẫn lôi luyện thể.

 

Rồi cứ thế nàng vừa uống luyện khí đan thay cơm, vừa tiếp tục hành hạ cơ thể điên cuồng tu thể, tu vi và cảnh giới tăng nhanh như thổi theo từng ngày trôi qua.

———

 

Một năm rưỡi sau, sau bảy ngày bảy đêm ngồi dưới mưa sét do ba mãnh luyện tài lôi hệ bên cạnh kéo đến, Lý Diệu Hoàng lúc này phát hiện cơ thể mình phát sinh dị tượng. 

 

Đan điền đầy ấp, căng tròn nữa tháng nay bổng phát sáng, sau đó một cảm giác thoải mái liền truyền khắp cả người, nàng cảm thấy mình cứ như được hồi sinh lần nữa, cả người nhẹ nhõm, toàn bộ cơn đau, vết thương hoàn toàn tan biến, cơ thể cảm giác như cường hãn lên không chỉ 10 lần!!

 

Nhưng Lý Diệu Hoàng không vội mừng mà nhanh chóng đưa thần thức kiểm tra lại đan điền lần nữa, lúc thấy nó đã biến mất mà bị một giọt nước li ti thay vào thì nàng mới hiếm thấy nở nụ cười, vì điều đó chứng tỏ nàng đã tiến giai trúc cơ.

 

Theo công pháp của nhân tộc, khi phàm thể của tu sĩ đã hoàn toàn thích nghi được với thiên địa linh khí, đan điền đạt đến cực hạn - không thể tiếp tục hấp thu linh khí lúc này sẽ vỡ ra, đem lượng linh lực khổng lồ đã tích luỹ bao năm thâm nhập từng tế bào, xương cốt, động mạch mà cường hoá cơ thể, giúp tu sĩ gia tăng thọ mệnh, bắt đầu có cảm nhận thiên địa, gần với thiên đạo hơn, đan điền cũng biến thành thức hải, mà hình dạng đầu tiên là một giọt nước như Lý Diệu Hoàng thấy.

 

Tu sĩ sau đó sẽ nổ lực hấp thu thiên địa linh khí vận chuyển vào thức hải, giúp nó đột phá giới hạn, phá bỏ hình thái bên ngoài để nó phát triển dần lên.

 

Đến một lúc nào đó khi thức hải cũng đạt đến điểm cực hạn thì tu sĩ sẽ bắt đầu một bên vận chuyển linh lực trong đó đi cường hoá cơ thể - hoàn thiện tiên cốt, một bên tiếp tục hấp thu linh khí bổ sung cho thức hải, và theo con đường tu luyện cục súc được nhân tộc hoàn thiện mấy tỉ năm nay, cho đến khi đến thối thể tầng năm là có thể chịu đựng lôi kiếp mà kết đan.

 

Nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm sau này, Lý Diệu Hoàng sau bốn năm rưỡi rồng rã điên cuồng tu luyện, không chỉ tu vi đại tiến mà cả vẻ ngoài cũng đã trưởng thành.

 

Nàng bây giờ đã là một thiếu nữ 19, khuôn mặt bầu bầu đã rút đi hoàn toàn vẻ non nớt mà góc cạnh đầy anh khí, máy tóc tự chẻ thành thục thì càng tự nhiên mà đen láy phân nhánh mượt mà, làng da bị sét đánh thường niên chẳng những không để lại chút di chứng mà giờ phút này lại hồng hào căng mịn.

 

Nhưng bất ngờ nhất chính là Lý Diệu Hoàng thân hình từ đáng thương nay đã nở rộ phóng khoán - ngực đầy đặn, mông cong, thậm chí còn hoàn hảo hơn Bạch Vân khi xưa.

 

Nhưng nàng không phải là một kiều nữ gợi cảm.

 

Với vóc người và vòng eo lại mãnh khảnh, nếu kết hợp với phong cách ăn mặc toàn đen, kín đáo, bầu không khí hắc ám vạn năm không thay đổi xung quanh và đôi mắt cá chết nay đã đầy yêu mị - nhưng cũng chỉ thêm hững hờ.

 

Lý Diệu Hoàng nay chỉ tiến hoá vẻ đẹp độc hữu hắc ám của mình mà trở thành một nữ hoàng bóng tối thực sự - một vương giả lười biến bức nhân.

 

Nhưng giờ phút này nàng không quan tâm về vẻ ngoài của mình cho lắm, sau nụ cười tươi tắn hiếm thấy trên môi, nàng không đi cũng cố tu vi mà lập tức lấy ra thêm một mãnh lôi hệ luyện tài nữa, tiếp tục tu luyện.

 

Ầm.

 

Chỉ sau một đợt quang lôi từ bốn mãnh luyện tài vạn năm, Lý Diệu Hoàng liền nhận ra cách dẫn lôi này không hiệu quả như trước nữa.

 

Như đã nói ở trên, cách tu luyện của trúc cơ kì tu sĩ phải dẫn linh khí làm đầy thức hải, từ một giọt nước thành sông, từ sông thành biển, thức hải càng rộng lớn bao nhiêu thì tu vi và pháp lực của tu sĩ sẽ cường đại bấy nhiêu.

 

Nhưng giờ phút này mặc dù theo tu vi tăng lên, khả năng điểu khiển linh khí của Lý Diệu Hoàng đã nhậy bén tới mức mà người không mơ mộng như nàng còn phải cảm thán là nghịch thiên, nhưng một đợt lôi dẫn giờ đây ngoài giúp luyện thể thì nàng chỉ có thể tổng hợp được một chút ngũ hành linh khí từ phong ấn linh căn rồi hấp thu mở rộng thức hải, tốc độ tu luyện so với một công đôi việc lúc còn luyện khí kì thật cứ như trời và vực.

 

Mặc dù vậy, nhưng giờ phút này tập trung chửa trị linh căn là lựa chọn tốt nhất, nên có chậm thì chậm, Lý Diệu Hoàng chỉ có thể thờ dài một cái rồi tiếp tục dẫn lôi luyện thể.

 

Nàng đưa tay lên, định như thường lệ truyền một ít lôi hệ linh khí vào bốn mãnh luyện tài đang tích điện trên đất, thì một cảm giác nguy hiểm khiếp đảm từ phía sau ập đến!

 

Lý Diệu Hoàng lập tức triệu hồi "Miêu Linh trác" đeo trên tay, phong hệ linh khí theo đó mà cuồng cuộng từ cơ thể nàng đánh ập ra.

 

Vù, vù, vù, vù,...

 

Cuồng phong xoay quanh rồi bao bộc cả người nàng tạo thành một phong hệ kết giới với phong hệ linh khí điên cuồng gào thét xoay tròn bên trong, xẹt xẹt xẹt, đối kháng đòn tấn công của kẻ địch bất ngờ xuất hiện.

 

Nhưng đối phương dường như cũng không phải dạng vừa, đối mặt phản ứng nhanh chóng và phong hệ linh lực mạnh mẽ như vậy cũng không chịu lép vế chút nào, cơ thể cứ thế ép sát vào phong kết giới cho đến khi hai bên chịu không nổi mà bị áp lực từ đó nổ BÙM cùng văng ra xa.

 

Lui ra xa và tiếp đất an toàn, Lý Diệu Hoàng còn chưa hết bất ngờ vì uy lực của lần đầu tiên sử dụng "Miêu Linh trác" và sự cường hãn của cơ thể đối phương, nàng khi nhìn rõ kẻ địch trước mắt đã chuyển sang kinh hãi mà răng cũng run cằm cặp.

 

Trước mặt nàng giờ đây là một cự thú cao 2m, đầu sư, thân trâu, vuốt ưng, sừng nai, đuôi rắn, cả người bao bộc một lớp vảy cứng cáp đen nhánh, đôi mắt to tròn đén láy lấp lánh như sao trời nhưng không thể che dấu được dã tính hung hăng. 

 

Nếu Lý Diệu Hoàng không lầm, đây là một con hắc kì lân!!!!!

 

Nhưng hắc kì lân không cho Lý Diệu Hoàng có cơ hội kịp suy nghĩ cái gì, "Graooo", nó đã gào lên một tiếng giận dữ rồi bắn ra ám hệ linh khí quanh thân, tận dụng lực hút, kéo nhanh cả người nàng về quỷ đạo của bộ móng sắc nhọn đang vồ xuống như trời gián!

 

Lý Diệu Hoàng bị tập kích bất ngờ lần hai vẫn bình tỉnh xử lí, nàng đầu tiên triệu hồi "Ám Linh xích" quấn chặc cơ thể để ám hệ thuộc tính hút mình và mặt đất giảm tốc độ đang lao tới, hai tay hai thanh rựa hình cung ánh lên ngân sắc chói loá nhanh như chớp trước sau quơ ngang.

 

keng, keng. "Song Ngã rựa" được thế hất mạnh móng vuốt hắc kì lân ra sau, Lý Diệu Hoàng được thế lại chuyển chiêu một cước vào ức kì lân.

 

Rắc. Nhưng cơ thể đối phương quá cứng cáp, xương chân Lý Diệu Hoàng phát ra một thanh âm khiếp đảm còn nàng thì bay ngược ra sau vì phản lực.

 

Hắc kì lân một chiêu không thành lại ăn thêm một cước thì càng thêm phẫn nộ.

 

Vù. Nó như một cơn gió đen lướt thẳng tới kèm theo gia tăng lực hút ám hệ lên người Lý Diệu Hoàng, bốn móng sắc nhọn của hắc kì lân trong chớp mắt đã tới ngay người nàng!

 

Nhưng không biết là Lý Diệu Hoàng học tiểu xảo đánh nhau của thần thánh phương nào, hay là nàng sinh ra đã là quái thai chiến thần, tình huống cấp bách như vậy mà nàng vẫn kịp ứng đối, xoay người chuyển hướng "Ám Linh xích" quấn chặc chân sau kì lân mà kéo mình lệch khỏi ba ly kéo dài thời gian trúng chiêu, "Song Ngã" theo sau mà đang chéo vào nhau đối kháng cự vuốt. 

 

KENGGG~~. Một tiếng đối kháng kim loại chói tay ngân lên, Lý Diệu Hoàng mắt đối mắt nhìn hắc kì lân.

 

Nhưng hắc kì lân không vì mỹ nhân trước mặt mà ngưng lại, nó tiếp tục gào rú vồ móng tiếp theo.

 

Lý Diệu Hoàng cũng nào có thể chịu thua, tiếp tục dùng "Ám Linh" và "Song Ngã" đối kháng cự thú.

 

Keng, keng, vù, "graooo", keng,...

 

Hai bên cứ thế đánh lên, một trận chiến nãy lửa ngang tài diễn ra. 

 

Hắc kì lân càng đánh càng phẫn nộ, chiêu chiêu hiểm ác đều muốn lấy mạng Lý Diệu Hoàng.

 

Lý Diệu Hoàng thì lại càng đánh càng thoải mái, linh lực điều khiển càng thuần thục, cơ thể như trút bỏ được một gánh nặng ngàn cân vô hình nào đó, sự phù phiếm vì tiến 4 cái tiểu giai chỉ trong 18 tháng tiến cũng dần được sang bằng.

 

Một canh giờ sau, Lý Diệu Hoàng thu lại hai món binh khí, kích hoạt công pháp Phật tộc gia tăng sức mạnh của cơ thể, trực tiếp tay không đối chiêu với hắc kì lân. 

 

Thương tích cả người nàng sau đó theo cấp số nhân mà tăng lên, nhưng Lý Diệu Hoàng lại thu được đại tiện nghi, vì đây chẳng những là cơ hội luyện thể tuyệt vời, mà ám hệ linh lực tinh thuần của hắc kì lân lãng phí ở không khí xung quanh trong lúc chiến đấu cũng bị nàng dùng bí thuật được truyền dại "Đêm tiên vong" hấp thu, chuyển hoá thành mộc hệ và thuỷ hệ linh khí để vào một góc trong cơ thể làm tích trữ, đợi lúc sau lại lấy hoả hệ từ cung ly hoả, kim và thổ hệ trong sấm sét, dung nhập vào nhau tạo thành ngũ hành linh khí gia tăng tu vi. 

 

Bốn canh giờ sau cả hai đánh nhau đến mệt mỏi nên dừng lại, Lý Diệu Hoàng liền liên lạc với Dương Bạch Trì.

 

Sau khi kể vài câu chuyện coi như cảm ơn và lấy thêm vài trăm viên trúc cơ đan từ đối phương, Lý Diệu Hoàng cứ thế mỗi ngày uống trúc cơ đan như ăn kẹo, nữa ngày chịu sét đánh, nữa ngày dùng tay không đánh nhau với hắc kì lân 9 giai vương thú, tốc độ tu luyện lại một lần nữa tăng lên.

 

Góc nhấn mạnh:

 

Như đã nói, kĩ xảo đánh nhau và khả năng điều khiển linh khí của Lý Diệu Hoàng là có nguyên do nhoa.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16